– Tào Mãn cấu kết Ngưu Hữu Đức hại chết Hạ Hầu Lệnh?
Đường Hạc Niên:
– Có khả năng là thật, có khả năng là giả, tóm lại lần này các dao ngôn mà Ngưu Hữu Đức phóng ra chuyện nào cũng đều gác bản thân ở vị thế bất lợi, nhìn kiểu gì cũng cảm giác như có ngươi đang nhắm vào hắn, nhưng nghiên cứu kỹ lại thấy hơi vô lý, cho người ta cảm giác giống như đang che dấu điều gì đó.
Khấu Lăng Hư lần nữa chắp tay, hí mắt nói:
– Thanh Nguyên Tôn phóng ra một tin tức không ngờ chọc ra liền một chuỗi động tĩnh như vậy, sự thể xác thực rất loạn, Ngưu Hữu Đức cuối cùng là muốn làm trò quỷ gì? Chẳng lẽ là đang so thủ đoạn cùng Thanh Chủ?
Đường Hạc Niên gật đầu nói:
– Đích xác là có khả năng nay, Ngưu Hữu Đức cùng Hạ Hầu gia cấu kết cùng một chỗ, Thanh Chủ kiêng sợ là tất nhiên, trong tối khẳng định có động tác mà chúng ta không biết, nếu thật là hai người bọn họ đang đấu pháp, cũng giải thích được thông, chỉ là làm cho như lọt vào trong sương mù, ai cũng nhìn không minh bạch là chuyện gì a!
Khấu Lăng Hư trầm ngâm nói:
– Thủ đoạn Ngưu Hữu Đức càng lúc càng cao minh, nhìn không minh bạch cũng là bình thương, lần trước lúc hắn vặn ngã Hạo Đức Phương không phải đồng dạng lừa chung ta một vỗ.
Thiên cung, Tinh thần điện, Thanh Chủ mặt trầm như nước, nghe mấy người mặt dưới nghị luận, thảo luận tới thảo luận đi, lại vẫn là một đoàn vụ thủy, không hiểu nổi cuối cùng Ngưu Hữu Đức muốn làm cái gì.
Sự tình không có kết quả, mấy người đành phải tán đi.
Cao Quán về đến giám sát hữu bộ, Truy Viễn chạy đến, mật báo nói:
– Những người này miệng kín như bưng, không khai thác được manh mối giá trị nào.
Cao Quán hờ hững nói:
– Mạnh miệng thì cạy ra, bắt đầu tư tên Hướng Trung kia trước, ta cũng không tin trước đó hắn không phát giác ra Quách Diên Đình có điểm gì dị thường.
Truy Viễn hơi lạnh, hiện tại hắn đã biết Hướng Trung là thống lĩnh Anh vệ, nhắc nhở nói:
– Đại nhân, cứng rắn cạy miệng không khéo làm ra nhân mạng mất!
Cao Quán lành lạnh nghiêng người, bề nghề nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:
– Là an nguy của bệ hạ trọng yếu, hay cái mang hắn trọng yếu? Nhớ kỹ vận mệnh giám sát hữu bộ chúng ta chất cột lên người bệ hạ, an nguy của bệ hạ vĩnh viễn là ưu tiên số một những cái khác đều không trọng yếu, không được bỏ qua bất cứ nghi điểm nào!
Thủ vệ gần đó đều bị tiếng quát này làm cho cả kinh, đưa mắt nhìn sang.
– Vâng!
Truy Viển chắp tay ứng một tiếng.
Tuyết Sơn, gió lạnh thể lương, trong tòa của động băng phong, Yêu Tăng Nam Ba lặng lẽ đứng đó, Tả Nhi ở bên canh bẩm báo tình hình đồn thổi bên ngoài
Hùng Kỳ vừa xảy ra chuyện, bên này lập tức từ Lam đảo tinh chuyển dời đến đây. Nghe xong bẩm báo, Nam Ba chậm rãi khép lại hai mắt. Thế lực Ngưu Hữu Đức quá to lớn, hắn làm ra một ít dao ngôn muốn để Ngưu Hữu Đức chịu không nổi mà chạy, ai ngờ Ngưu Hữu Đức lập tức cuộn lên sóng gió ngất trời, trực tiếp pha loãng bát nước bẩn mà hắn hắt ra, chút thế lực trong tay hắn ngay cả năng lực phóng đại thanh âm đều làm không được, cũng không dám công nhiên ngọn gióng trống khua chiêng.
Hắn phát hiện bản thân căn bản không làm gì được Ngưu Hữu Đức, trừ phi chính mình tự thân ra mặt chứng minh, nhưng hắn làm sao có thể tự thân ra mặt, trừ phi là chán sống, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác vô lực, nghĩ lại lúc trẻ bản thân uy phong cỡ nào, giờ thế đạo thật sự đã thay đổi rồi.