Bọn mi có lúc nào bảo ta không được dùng kiếm đâu, mà ta dùng kiếm giỏi là do ta là thiên tài, mắc gì ta phải ăn gian chứ.
Con quỷ thua cuộc: “…”
Ma pháp sư cô ta còn dám nhại lại lời của ta!!!
Anh em đâu, bao vây cô ta!
Một phút vui vẻ của ma pháp sư sẽ trả lại bằng một cái kết không vui vẻ.
Vân Yến chỉ mới chớp mắt hai cái, ma pháp của đám quỷ đã phóng tới người cô.
Trò chơi mà đám quỷ đặt ra vốn không khó, chỉ cần khéo léo một chút, ta có thể vượt qua dễ dàng.
Đấy là trong điều kiện đám quỷ này không chơi ăn gian một cách trắng trợn như thế này. Nếu cô thua, chúng nó sẽ giết cô mà nếu cô thắng, chúng nó cũng sẽ giết cô.
Cho nên thành thật mà nói, nếu như người vào đây là Rosilatte Aunties thật sự mà không phải là Vân Yến trong cơ thể của Rosilatte, thì cô ấy đã sớm bỏ mạng nơi này rồi.
Tuy ma pháp của đám quỷ này đúng là không thể chê vào đâu được, nhưng nói về độ linh hoạt còn thua xa cả Tinh Tú của cô.
Vân Yến chống kiếm xuống mặt đất, cả người thì tung lên không trung. Nhờ công quan sát lúc đám quỷ đi tìm mặt nạ, Vân Yến đã kịp nắm bắt toàn bộ địa hình nơi này cho nên cô tìm thấy điểm tựa cũng rất nhanh.
Đáp chân ở cành cây khô khốc nọ, Vân Yến cười rạng rỡ, “Lâu lắm rồi mới được làm nóng cơ thể, hy vọng các ngươi có thể trụ được cho đến khi ta chán nhé.”
Nghe thấy lời tuyên bố ngạo mạn của Vân Yến, đám quỷ tức muốn chết, không những phản kích bằng ma pháp, chúng nó còn phản kích bằng những lời lẽ mà đối với cô là ‘đáng yêu.’
“Loài người dạo này chẳng những tự cao mà còn ngu xuẩn!”
“Nhìn cô cũng trông xinh đẹp thế mà sao tính cách có vấn đề thế hả? Cần tôi ăn giúp cả cái đầu cô hay không!?”
“Ma pháp sư, hôm nay loài quỷ chúng tôi và cô giao tranh, nếu cô không chết thì là chúng tôi chết!”
“…”
Vân Yến tựa đầu bên thân cây, nhàn nhã ngồi chờ đám quỷ chửi mắng mình xong mới tiếp tục động tay động chân.
Chúng nó biết tung ma pháp, cô cũng biết tạo khiên chắn chứ bộ.
Chỉ là khiên chắn của cô có chút vấn đề thôi…
Vân Yến híp mắt nhìn cái khiên trong suốt bọc lấy cơ thể đang có xu hướng bị nứt dần theo thời gian.
Ba giây nữa!
Bùm—-
Chiếc khiên chắn của cô đã không chịu được hàng tá ma pháp bọn quỷ đã ném vào nên đã nổ tan tành, Vân Yến nhân cơ hội đám quỷ đang bàn luận mà lách người vào trong bọn chúng.
Đám quỷ này ngoại trừ có chút mạnh ra thì miệng cũng nói rất nhiều, cho nên tỉ lệ thắng của cô cao không cần nói.
Khi Vân Yến đến gần, Tinh Tú không cần dặn cũng biết tự bay vào vòng tay của chủ nhân mình, lại còn bỏ đi lớp ngụy trang một thanh kiếm bình luận lúc nãy, làm lộ ra một thanh kiếm sáng chói lấp lánh như có sự kết hợp của hàng vạn vị tinh tú trên trời kia.
Lý thuyết nói cách giết một con quỷ không đơn gian như giết một con người.
Đầu tiên phải tìm ra điểm hội tụ ma lực cao nhất của nó, thứ hai là phải dùng ma pháp kéo cái thứ gì đó ở đấy ra, cuối cùng là phá vỡ chúng.
Đống lý thuyết này lằng nhằng thứ hai thì có thứ gì dám lằng nhằng thứ nhất nhỉ?
Vân Yến thuần thục dùng kiếm chọc vào phần gáy của con quỷ đeo mặt nạ con chó lúc nãy, thật ra phần này cũng không hẳn là phần gáy, vì cô còn không nhìn ra tay chân đám quỷ này ở phần nào cả.
Nhưng phía sau cổ, chắc là phần gáy rồi.
Cũng trừ trường hợp đám quỷ ngu ngốc này không biết đeo mặt nạ ở phía nào ha.
Con quỷ mang mặt nạ chó vậy mà tinh ý hơn cô nghĩ, ngay khi kiếm vừa chạm đến điểm yếu của nó, nó liền vung ma pháp cản lại.
Vân Yến nhe răng mỉm cười.
Trúng bẫy nha.
Quỷ mặt nạ chó đột nhiên ngã xuống trước sự khó tin của tất cả lòai quỷ đang ở đây cùng ánh mắt vui thích của Vân Yến.
Sau khi quỷ mặt nạ chó tan biến, thứ còn lại ở mặt đất là một viên đá nhỏ màu đỏ tím.
Vân Yến cầm nó lên, vừa soi mói vừa trò chuyện cùng đám quỷ đang kiêng kị cô.
“Thứ này là lõi ma pháp của các ngươi à?”
“…”
“Dù có chút khó nhìn nhưng bán chắc cũng được giá đấy nhỉ.”
“Ta sẽ giết cô!!!” Quỷ thua cuộc chuyên gào thét lại một lần nữa gào lên, bộ dạng vô cùng hung tợn.
“Ta cũng vậy, ta sẽ giết ngươi.” Vân Yến gật gù.
Đám quỷ: “…” Mọe nó!
__
Mẹ Kế: Tết vẫn có chương nha ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ)ଓ⁾⁾