Đây cũng là một chuyện quan trọng vẫn khắc sâu trong lòng hắn. Khi đi dò xét quân doanh của địch, hắn từng giết chết hai tu sĩ phụ trách điều tra của thế giới này. Lúc đó, hắn tiến hành Sưu Hồn một tu sĩ, biết được công tử áo tím có một tên thân tín. Tên này biết rõ hết mọi chuyện, nhưng lại không đến thế giới Thần Võ.
Tên thân tín đó, tên là Ngô Tam.
Còn những người khác biết về thế giới Thần Võ đều đã bị Thiên Ma giết sạch, mà công tử áo tím thì đã bị đưa tới Thiên Ma giới, sớm muộn gì cũng sẽ chết.
Bây giờ, người duy nhất biết chuyện, chính là Ngô Tam.
Nếu như công tử áo tím vẫn không xuất hiện, cha của hắn ta nhất định sẽ hỏi tới chuyện này. Ngô Tam là thân tín của công tử áo tím, chắc hẳn sẽ bị tra hỏi cặn kẽ. Đến lúc đó, thế giới Thần Võ và thế giới Tu hành đều không thể giấu được nữa.
Trong khi đó, nếu cha của công tử áo tím độ kiếp thành công thì sẽ trở thành tu sĩ Huyền Linh cảnh, trở thành sự tồn tại lớn mạnh nhất trong thế giới kia.
Khi đó, nếu như cha của công tử áo tím ra tay, vậy thì hai thế giới này cũng chẳng còn đường để mà phản kháng nữa.
Cố Thanh Sơn thở dài, thật không ngờ mọi chuyện lại phức tạp đến vậy.
Nhưng cũng may là cuối cùng sư tôn vẫn còn sống.
Cho nên, tất cả những điều này đều rất đáng giá.
Hắn nhìn dòng chảy thời không hỗn loạn đang cuốn mình đi, lại nhìn sang hai cô gái bên cạnh.
Ngay lúc này, một cánh cửa phát sáng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn, luồng linh lực cuồn cuộn theo gió thổi tới từ bên kia cánh cửa. Linh lực này cực kỳ dồi dào, giống như mang theo cả sinh mệnh lực trong đó.
Cố Thanh Sơn chỉ hít hai cái đã cảm thấy cả người vô cùng sảng khoái.
“Đúng là thắng cảnh…” Hắn lẩm bẩm.
Nhưng thật đáng tiếc, một thế giới như vậy lại sắp đến những giây phút cuối cùng rồi, bởi Ma Thần đang phá huỷ hết thảy.
Mình nhất định phải tìm cơ hội, đi nhìn xem Ma Thần khiếp đảm kia rốt cuộc là thứ gì.
Nhưng đầu tiên, phải nghĩ cách để sống sót đã.
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, chợt thấy hai cô gái bên cạnh đều bắt đầu căng thẳng.
“Sắp đến rồi, e rằng ngươi không kịp giả trang thành hắn ta được.” Nam Cung Tình Nhu gấp giọng nói.
“Nếu không được, hai người bọn ta sẽ liều mạng, ngươi hãy nhân cơ hội chạy trốn.” Vân Uyển Nhi cũng nói.
“Đúng, ngươi có thần kỹ Di Hình Hoán Ảnh, nhất định có thể chạy thoát.” Nam Cung Tình Nhu cũng nói chen vào.
Cố Thanh Sơn nhìn nhìn hai người. Dưới tình huống này, hai người họ lại muốn dùng tính mạng để báo ân. Không ngờ hai cô gái này mặc dù trải qua nhiều cảnh ngộ bi thảm như vậy, mà vẫn còn giữ được bản tâm, thật là khiến người ta bội phục.
Có người như vậy làm bạn đồng hành của mình, quả thật rất đáng để tin cậy.
Cũng được…
Cố Thanh Sơn nhẹ giọng nói: “Trở về.”
Thời gian lập tức ngừng lại vào giây phút này.
Một màn sáng thoáng qua, Cố Thanh Sơn thoát ra khỏi dòng chảy thời không hỗn loạn, bị một lực lượng nào đó đẩy vào một thời không khác.
…
Nước mưa.
Nước mưa lạnh như băng.
Nước mưa xen lẫn những hạt tuyết nhỏ, từ trên bầu trời đêm rơi xuống.
Rõ ràng lúc rời đi vẫn là ban ngày, nhưng mà khi trở lại, đã là chạng vạng tối.
Ở trong thế gới Tu hành một ngày, thế giới hiện thực sẽ trải qua một giờ.
Cố Thanh Sơn đứng ở trong màn mưa lạnh, đưa tay hứng lấy nước mưa.
Nước mưa lạnh đến thấu xương.
Mỗi khi có yêu ma đánh tới, cả thế giới sẽ đổ mưa, đấy chính là đặc trưng điển hình của ngày tận thế.
Trận mưa trước vừa tạnh, trò chơi Người Bất Tử liền xuất hiện trên thế giới này, vậy còn trận mưa này thì sao? Nó sẽ mang đến thứ gì đây?
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, từng giọt mưa vẫn đang nối tiếp nhau rơi xuống không ngớt, có lẽ không thể tạnh ngay được.
Như vậy cũng tốt, nhân lúc mưa chưa tạnh, nhân lúc yêu ma còn chưa xuất hiện, hắn phải tăng tốc làm xong những chuyện nên làm.
Quang não trong ngực Cố Thanh Sơn đột nhiên sáng lên.
[Chào buổi tối, thưa ngài.] [Nhiệt độ bây giờ là dưới ba độ, gió Tây Bắc thiên về hướng Bắc cấp 5.] [Gió lớn và mưa lạnh sẽ gây ra ảnh hưởng bất lợi với sức khoẻ của ngài, xin chú ý tránh mưa.]Nữ Thần Công Chính phát ra giọng nói nhắc nhở.
Cố Thanh Sơn nói: “Biết rồi, bọn họ đâu?”