Lý Quý Hâm vội vàng an ủi: “Ngọc Tú sẽ không có việc gì đâu! Chúng ta sẽ tìm ra hung thủ, đem hắn ra trước công lý!”
Trầm Dao Quân vừa ôm chặt lấy Lý Quý Hâm vừa gật đầu, mà trong lòng thì tự mình biết rõ. Trầm Ngọc Tú có giá trị lợi dụng cao như vậy, nếu đối phương không trói nàng đem đến kinh thành thì còn không phải đã phụ lòng mưu đồ ấp ủ bấy lâu hay sao?
Và thế là, có hai kẻ phúc hắc cùng trổ tài diễn xuất, còn một kẻ ngốc manh thì xem kịch.
Cuối cùng, Lý Tấn Nhất sờ lên chỏm tóc ngu ngốc trên đầu: “Sư tỷ! Sư tỷ! Đoàn người của Thích tướng quân hẳn là không lâu nữa sẽ đến nơi, phía trước có lẽ vẫn còn có người dân sống ở quanh đây, chúng ta có nên đi qua đó nhìn một chút hay không? Nơi này nên để lại cho binh lính của doanh quân Hổ Phách xử lý đi. Tìm được muội muội của quỷ nhát gan công chúa mới là việc trọng yếu nhất lúc này!”
Lý Quý Hâm lại nhìn lướt qua thảm án trước mặt, Lý Tấn Nhất nói rất đúng!
Lý Tấn Nhất tìm đường đi tới nơi dân làng tập trung đông nhất. Kể từ lúc này, trên đường đi nàng tỏ ra cẩn thận hơn. Đã gặp phải thảm án diệt môn như vậy rồi, ai biết được phía trước liệu có vách đá đã dựng sẵn cạm bẫy hay không đây?
Cảm giác nhận đường của Lý Tấn Nhất tốt vô cùng. Với chỏm tóc đón gió đung đưa hết trái sang phải ở trên đầu, nom tiểu cô nương này cũng thật phô trương mà.
Con đường đi tới chỗ cư dân đông nhất không phải là rất xa. Điều không ai tưởng tượng được là, ở trong cái nơi hang sâu núi thẳm của Hổ Phách sơn này, vậy mà lại có đến hơn một trăm người sinh sống!
Tập trung xây dựng ở nơi này có đến chừng hai ba chục nóc nhà đơn sơ, chỉ là trong không khí có mùi máu tanh nồng đậm!
Lý Quý Hâm nói thầm một tiếng: không tốt!
Hình ảnh khủng bố xuất hiện ở trước mắt càng ngày càng rõ ràng…
Vào lúc này tiểu sư muội không còn nhảy nhót nữa. Nàng nhảy không nổi, đến mớ tóc ngốc nghếch trên đầu cũng trở nên ỉu xìu.
Ai cũng không biết được mấy ngày trước cái này thôn nhỏ này đã phải trải qua một ngày chịu cảnh tàn sát dã man đến mức nào. Đây không còn là giết người nữa, mà là tàn sát cả thôn!
Toàn bộ thôn trang, ước chừng trên dưới trăm người, từ khi bọn họ bắt đầu tiến vào sơn cốc, xác người liên tiếp bày ra chỗ ít chỗ nhiều. Người chết đều có chung một thảm cảnh, không một ai mà không bị dao rạch bụng! Có một số người thậm chí chết còn không toàn thây, bị dã thú kéo rời đi, lưu lại trên mặt đất đầy vết máu cong cong vặn vặn, sau đó tiến sâu vào trong núi rừng.
Cả người Lý Quý Hâm không khỏi rùng mình một cái…
Trên cõi đời này thứ kinh khủng nhất không phải rắn độc, mà là con người.
Công chúa ngốc đã sớm chôn vào sau lưng Lý Quý Hâm nhắm mắt lại. Vào giờ phút này nội tâm của nàng không phải không có xúc động, nhưng điều duy nhất nàng có thể làm là nhẫn nại.
Phải nhẫn nại trước khi tìm được hung thủ! Nàng biết rõ vương triều Đông Châu là cái thứ dối trá như thế nào, biên giới ngàn dặm, máu chảy thành sông, việc nàng phải làm là thay đổi nó.
“Mỹ Nhân Nữ Phó! A Dao… A Dao không dám nhìn.” Công chúa ngốc run lẩy bẩy.
Lý Tấn Nhất cũng chạy tới. Nàng kéo một cánh tay còn lại của Lý Quý Hâm, nắm lấy thật chặt. Vốn là người nói chuyện không bao giờ bị cà lăm vậy mà bây giờ tiểu sư muội lại há miệng run rẩy: “Sư tỷ… Thế giới bên ngoài thật là đáng sợ! Hay là ta… trở lại Hoa Xà sơn bồi sư phụ đếm bao gạo đi. Cho dù là rắn độc, chó sói cũng sẽ không bao giờ giết người như vậy! Sư tỷ, có phải những người đó đều là giết người như vậy hay không? Nhưng mà sư phụ từng nói… Học võ công là để bảo vệ mình chứ không phải đi làm hại người khác, vậy tại sao lại là như vậy đây? Hu hu hu…”
Lý Quý Hâm chỉ có thể ôm lấy hai đứa trẻ. Nếu nói trong lòng nàng lúc này đang bình tĩnh, thậm chí không có chút nào gợn sóng thì tuyệt đối là lời nói dối.
Vấn đề Lý Tấn Nhất vừa đưa ra này, cái người được nuôi lớn lên ở Hoa Xà sơn, không phải trải qua đấu tranh là Lý Quý Hâm có thể không đưa ra được lời giải đáp hợp lý, nhưng mà Trầm Dao Quân lại có thể.
Trên cõi đời này, những người vì quyền, vì danh, vì lợi có quá nhiều, đến cả cốt nhục thủ túc chí thân mà còn tàn sát được, huống chi là người xa lạ.
“A Dao!” Biết rõ công chúa không ngu Lý Quý Hâm hỏi: “Trong lòng ngươi có sợ không?”
Công chúa ngốc sợ hãi gật đầu một cái. Ai có thể đối với mệnh người thậm chí là ông lão, trẻ nít như vậy lại có thể thờ ơ được đây?
“Chỉ sợ là cuộc tranh giành trong hoàng tộc so với cái thảm cảnh này sẽ còn gấp trăm lần.” Lý Quý Hâm nhíu chặt cặp lông mày. Cho tới bây giờ nàng chưa từng phải lo âu như vậy bao giờ: “Nếu ngươi không thể trưởng thành, ta sợ là ngươi sẽ trở thành đá lót đường trên đường đi của người khác, bị người ta đem bánh bao tẩm máu ngươi mà ăn. Sợ ngươi bị băng hữu xa lánh không chỗ nương tựa, bị biến thành kẻ thua làm giặc mà ngay cả một lời giải thích cũng không có.”
Lý Tấn Nhất lặng lẽ lắng nghe, chỉ có điều nàng nghe mà không hiểu.
Trong khi đó Trầm Dao Quân lại rất rõ ràng. Thậm chí nàng còn hoài nghi, có phải Mỹ Nhân Nữ Phó đã sớm nhìn thấu mình hay không.
“Mỹ Nhân Nữ Phó là đang lo lắng cho A Dao hay sao?” Trầm Dao Quân ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt đầy ưu buồn của Lý Quý Hâm, một đôi mắt thâm sâu u buồn như giếng cổ vậy: “A Dao sẽ không để cho Mỹ Nhân Nữ Phó phải lo lắng, bởi vì A Dao là kẻ ngu. Kẻ nào bắt nạt người ngu thì kẻ đó không nhân nghĩa!”
Có ai mang thân phận người ngu mà lại dương dương đắc ý như vậy chứ? Nhưng nàng lại có, bởi vì nàng quá rõ ràng: cái thân phận này có thể mang tới cho nàng rất nhiều lợi thế.
Lý Quý Hâm lặng yên không nói gì. Đúng rồi, công chúa ngốc không ngốc, cho nên nàng nghe và hiểu được lời mình. Nếu đã lựa chọn đi trên con đường nguy hiểm, vậy cần gì phải than phiền trước một vách đá thẳng đứng?
Không bao lâu sau, Thích tướng quân mang theo một đám người đuổi kịp.
“Vừa nhận được tin tức ta lập tức chạy tới.” Thích tướng quân xuống ngựa, hắn nhìn hai đứa trẻ vẫn đang ôm lấy Lý Quý Hâm thật chặt, sau đó đi về trước nhìn một cái… Là người đã từng trải qua mấy trăm trận chiến lớn nhỏ rồi, vậy mà Thích tướng quân cũng không nhịn được nhíu mày: “Đây là…”
“Sợ rằng việc này không thể không liên quan với việc Trường An công chúa bị bắt cóc.” Lý Quý Hâm nói thẳng vào vấn đề.
“Nếu vậy Ngọc Tú nàng…”
“Về điều này thì Thích tướng quân không cần phải lo lắng. Trước mắt Trường An công chúa tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện nơi đây, Hổ Phách doanh có thể xử lý được không?”
Thích tướng quân do dự nói: “Nếu chỉ là an táng người chết, binh lính của ta có thể xử lý được, nhưng nếu nói về những thứ khác, đây là nơi tiếp giáp của hai nước Đông Châu và Bắc Châu, danh tính bọn họ không được xác minh rõ ràng, vậy thì những người dân này không thuộc về quyền quản lý của bất kỳ một nước nào. Trên căn bản bọn họ thuộc về trạng thái tự sinh tự diệt. Vậy nên ta không thể hướng triều đình báo cáo được.” Thích tướng quân không thể làm gì.
Điều này cũng đã được Lý Quý Hâm nghĩ tới, nên cũng không tiếp tục làm khó Hổ Phách doanh nữa.
Nhưng công chúa ngốc lại ngẩng đầu lên mở miệng hỏi: “Ừm… A Dao muốn biết, người nào có thể một lúc ra tay giết nhiều người như vậy chứ?”
Lý Quý Hâm và Thích tướng quân cùng cho nhau một cái liếc nhìn.
Sau đó Lý Tấn Nhất lại là người nói ra chân tướng: “Nơi này không có quá nhiều bước chân chạy loạn đã nói lên rằng, hung thủ không phải là một nhóm đông, nhiều lắm cũng không quá ba người. Thổ dân nơi này từ nhỏ lớn lên ở trong núi nên thân thể cường tráng, tràn đầy sinh lực, vậy mà kẻ có thể giết một lúc cả thôn trang này lại không vấp phải một chút lực đánh trả, toàn bộ trại lính cũng không tìm ra được mấy người như vậy. Ý ta muốn nói là, ít nhất thực lực của những kẻ đó phải như Thích tướng quân hoặc là như sư tỷ đây, đương nhiên, ta cũng trong số này.”
Sở dĩ Lý Quý Hâm cùng Thích tướng quân đều không ai mở miệng, chính là vì điều này.
Thích tướng quân cau mày nói: “Quả thật cộng thêm ta nữa, cả Hổ Phách doanh cũng không vượt quá ba người. Nhưng mà ta dám bảo đảm, tuyệt đối không phải là người của Hổ Phách doanh. Ta cùng hai vị phó tướng vẫn chưa từng rời khỏi doanh trại. Binh lính của ta có thể làm chứng điều này.”
“Ta tin tưởng Thích tướng quân nha.” Công chúa ngốc mút ngón tay lúng búng trong miệng.
Vào lúc này, trong đầu Lý Quý Hâm đột nhiên thoáng xuất hiện một cái thân ảnh màu đen!
Nếu như là hắn, hẳn là có thể làm được loại chuyện này đi?