Nhưng anh không có ra tay, chỉ đứng lên nói với mấy người quan chức kia:
– Xem ra tôi sẽ phải tới đây thêm một lần nữa rồi.
Những người đứng đó không hiểu cho lắm, họ còn nghĩ là Zane đã đồng ý với các điều khoản ở đây rồi. Vậy mà giờ xem ra anh vẫn còn đang suy nghĩ nhiều thứ.
Tất cả rời khỏi phòng họp. Khi đi ra bên ngoài thì nhìn thấy Kaylin đang đứng bấm tay, ánh mắt chứa đầy sự lo lắng.
Những tên hám sắc vừa nhùng nấy Kaylin liền ngơ người ra. Họ cũng muốn thưởng thức mỹ nhân này ngay tại đây. Nếu như không phải có Zane đang ở đây thì họ sẽ giở trò thú tính cho mà xem.
Zane vừa thấy Kaylin thì liền lạnh mặt đi. Kaylin biết anh không vừa ý, nhưng hiện tại rất nguy hiểm, cô sợ sẽ có chuyện không hay xảy ra. Vậy là liền đi tới chỗ anh.
Nắm lấy tay Zane, sau đó còn viết lên lòng bàn tay thô to đó. Viết xong còn nhìn lên anh xem anh có hiểu hay không. Vậy mà anh lại thẳng thừng buông giựt bỏ tay Kaylin ra.
Túm lấy cổ áo tên thuộc hạ đàn đứng gần cửa ra vào, sau đó liền kéo hắn ra.
Đứng như anh dự đoán, vừa bước ra thì liền cho quả bom khói lao tới. Bụi mù mịt không thể nhìn rõ được.
Trong làn khói, từng viên đạn bay tới làm mấy người ở đó kêu lên một tiếng liền ngã xuống. Zane túm cổ tên gián điệp, để viên đạn trúng xuyên thẳng ngực trái của hắn rồi mới vứt hắn qua một bên.
Lúc này hàng loạt tiếng súng nổ ra. Mọi người muốn đi vào bên trong toàn nhà nhưng quả bom hẹn sẵn liền phát nổ. Sức công phá lớn khiến những người gần đó còn bị bỏng, vết thương vô cùng nặng.
Kaylin sợ đến run người, cô chỉ biết ngồi ôm đầu lại một góc. Nhìn những thuộc hạ đang cố bảo vệ cho chủ nhân của mình thì Kaylin mới nhớ đến Zane. Anh lúc này đi đâu rồi không biết nữa.
Trong cơn hoảng loạn, cô đứng dậy để tìm anh. Nhưng còn chưa tìm được anh thì anh đã tìm ra cô sớm hơn. Bàn tay sắt thép đó nắm chặt cổ tay cô làm cô đau cắn răng lại. Đã vậy còn kèm theo lời mắng mỏ của anh trong cơn hỗn loạn nữa:
– Ngu xuẩn.
Kaylin đi bên cạnh anh, dù không biết đang đi lối nào nhưng cô bị anh dắt đi nên chỉ có thể ngậm ngùi đi theo.
Phía sau, đúng lúc Kaylin đang ngoảnh đầu lại thì có bóng người đi tới. Con dao sắc bén đầu nhọn hoắt đang chĩa về phía Zane. Kaylin không nghĩ nhiều, cô liền xoay người ra đằng sau để đỡ lấy lưng của Zane.
Lúc này Zane mới quay lại, bụi khói mù mịt nhưng đôi mắt đỏ ngầu của anh vẫn hiện hữu rất rõ.
Tên cầm dao rút dao ra khỏi người Kaylin, còn đang định lao đến phía Zane thì liền bị anh giữ chặt cổ. Một tiếng kêu “rắc” thôi mà cũng lạnh thấu xương. Gã ta khuỵu xuống trong tư thế nhìn thôi cũng thấy đau cổ thay.
Zane khi này mới giữ lấy người Kaylin. Căn bản vì cô lúc này hơi thở nặng nề, cả người cũng không có lực. Hơn nữa vết thương ở gần vai đang chảy máu rất nhiều. Qua lớp áo mỏng, máu chảy xuống tận dưới eo.
– Cô rảnh rỗi quá rồi à? – Zane gầm lên trước mặt Kaylin.
Khi này cô thoi thóp trong lòng anh, thậm chí đến mỗi đợt run lên cũng thấy rất đau. Khóe mắt cứ ồ ạt chảy nước mà không kiềm lại được. Khóe môi cũng bất lực mà nhếch lên. Cô cứu anh vậy mà còn bị mắng nữa. Đúng là làm ơn mắc oán mà.
Trận khói mù mịt qua đi, xác người rải rác quanh đó. Một người lãnh đọa cũng bị trúng một viên đạn mà phải đi cấp cứu ngay.
Finnegan lái xe đi tới, nhanh chóng mở cửa cho Zane đang bế Kaylin và Dashiell đi lên.
Trước tình cảnh này, anh đành phải hỏi Zane xem nên đi đâu trước.
– Lão đại, chúng ta… đến bệnh viện hay quay về?
Khi này gương mặt của anh đã tối sầm lại. Nhìn Kaylin đã bất tình được vài phút, anh liền gằn giọng lên:
– Quay về!
Rõ ràng vết thương của Kaylin rất nặng, nếu không đến bệnh viện thì sẽ bị nhiễm trùng, như vậy sẽ rất nguy hiểm tới tính mạng. Chưa kể cô sức khỏe còn yếu làm sao chịu đựng được như Zane. Nhưng vì đây là mệnh lệnh của chủ nhân, Finnegan bắt buộc phải nghe theo. Dù thế nào cũng không nên đắc tội với Zane.