Bây giờ tề tựu lại, đội hình cực kỳ đáng ngại, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông dùng đến Huyết Minh Chung cầu cứu cũng dễ hiểu.
– Viện trưởng, vậy bây giờ làm sao? Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, nếu không đại tái linh viện nửa năm sau, thực lực Bắc Thương linh viện chúng ta giảm mạnh, thì vị trí Ngũ Đại Viện của chúng ta sẽ bị bọn khác tranh nhau giành lấy.
Có trưởng lão trầm giọng nói.
– Hay là phái trưởng lão ra tay cứu viện đi?
Có người đề nghị.
– Không được, Bắc Thương đại lục long xà hỗn tạp, dù địa vị Bắc Thương linh viện chúng ta không ai lay động được, nhưng mấy thế lực hàng đầu luôn nhòm ngó chúng ta. Vả lại chúng ta và Long Ma Cung từng có giao ước, song phương không được điều động trưởng lão ra trận. Nếu chúng ta cử trưởng lão đi, thì Long Ma Cung cũng không ngồi yên. Việc này chắc chắn bọn họ cũng đang rình rập, không chừng còn đang đợi chúng ta ra tay.
Cũng có người khác lại phản đối.
– Vậy làm thế nào? Trơ mắt nhìn họ phải chết sao?
– Đúng vậy, việc phải may chóng giải quyết. Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đã buộc phải dùng Huyết Minh Chung, tình hình chắc chắn cực kỳ nguy cấp.
“……”
Thái Thương viện trưởng yên lặng nhìn đám trưởng lão đang nghị luận, chợt phất tay áp chế toàn bộ thanh âm, quay sang Mạch U, nói:
– Việc này Hình Điện nói xem phải làm sao?
Mạch U trầm tư:
– Chuyện này, trưởng lão không nên ra tay, nếu không thì bọn họ lấy cớ chúng ta ỷ già đánh trẻ, nếu có thể để cho những người trẻ tuổi giải quyết là tốt nhất.
– Hình Điện Tam Đại Tướng đều ở trong viện phải không?
Thái Thương viện trưởng chậm rãi nói.
– Lâm Tranh và hai người kia đều ở điện. Nhưng hiện tại tình hình khẩn cấp, đội ngũ tinh nhuệ nhất có thể phái ra trong số những anh tài trẻ tuổi của Hình Điện cũng không đủ, dù sao Ma Long Tử đã gom chín người trong top 10 Huyền Thưởng bảng…
– Vậy ngươi định?
Mạch U do dự rồi nói:
– Có lẽ chúng ta nên chọn theo vài đệ tử đi theo, nhưng không cần nhiều, thực lực phải mạnh.
– Trong số đệ tử ư?
Thái Thương viện trưởng mỉm cười, gật đầu:
– Thật là một cách tốt, vả lại vừa may cũng có một người, vốn muốn hắn an tĩnh tu luyện một thời gian, nhưng bây giờ phải gọi hắn ra trận thôi. Vậy đi, việc này giao cho Hình Điện, cần phải cứu hai người kia trở về, ta sẽ luôn quan sát Long Ma Cung, nếu bọn kia dám nhúng tay, ta sẽ ngăn cản.
– Ma Long Tử kia đã muốn chơi, vậy cứ cho đám trẻ của chúng ta chơi với hắn một hồi, xem ai hơn ai cho biết.
– Dạ!
Mạch U lập tức cung kính lĩnh mệnh.
…
Cả Bắc Thương linh viện vẫn con đang kinh hoàng, nơi nơi đều đầy người bàn chuyện với nhau, chỉ một thời gian ngắn mà ai ai cũng đã đoán ra chân tướng.
Dù sao cũng chỉ có mười người của Bắc Thương linh viện đủ tư cách mua Huyết Minh Chung, mà hiện tại không có mặt trong viện chỉ có hai người.
Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.
Mục Trần đã bái biệt Linh Khê, định rời đi.
– Khoan đã.
Linh Khê đột nhiên lên tiếng.
Mục Trần nghi hoặc quay lại. Linh Khê hơi chần chờ, rồi vung tay bắn một quyển trục màu vàng đến cho Mục Trần, nói:
– Đây là một linh trận cấp 5, sức mạnh công kích ngang với cường giả Thông Thiên cảnh hậu kỳ. Nếu ngươi đã có Tâm Nhãn, có lẽ vừa đủ sức bố trí được.
Mục Trần không hiểu sao Linh Khê đột nhiên cho hắn một quyển trận đồ cấp 5, nhưng không ngu gì mà từ chối, tiện tay chụp lấy. Sức công phá Thông Thiên cảnh hậu kỳ, còn lợi hại hơn cả Song Liên Đồ trận của hắn nữa. Bây giờ đây chính là thứ mà hắn cần.
– Đa tạ.
Mục Trần cười cảm tạ, rồi nhanh chóng đi mất.
Linh Khê nhìn Mục Trần rời đi, khẽ thở dài, ánh mắt phức tạp.
Mục Trần trở lại khu tân sinh, quảng trường chỗ đó lúc này chật kín người, cột sáng đỏ sậm thẳng lên trời sáng rực khiến mọi người ai nấy đều thần sắc nghiêm trọng.
Diệp Khinh Linh và Chu Linh cũng có mắt, ngay cả Lạc Li cũng bị kinh động. Mục Trần cười chào tất cả, rồi hạ xuống chỗ Lạc Li.
– Mục Trần, ngươi có biết chuyện gì phát sinh không?
Diệp Khinh Linh vội cất tiếng hỏi.
Mục Trần lắc đầu, đột nhiên thần sắc khẽ động, không trung không xa có một bóng sáng lao tới, xuất hiện trên không trung quảng trường.
– Là Mạch U điện chủ.
Mục Trần nhất thời ngẩn người.
Giữa không trung, Mạch U hiện thân, rồi nhìn xuống dưới, tập trung vào Mục Trần:
– Mục Trần, từ giờ trở đi, ngươi tạm thời gia nhập Hình Điện, theo Lâm Tranh rời học viện chấp hành nhiệm vụ!
Mọi người bên dưới nhất thời kinh ngạc, đám đệ tử chẳng hiểu đầu đuôi ra sao. Cái gì gọi là tạm thời gia nhập Hình Điện? Hình Điện không phải chỉ có học trưởng đã tốt nghiệp mới đủ tư cách gia nhập sao?
Nhiều đệ tử cũng nhạy bén lập tức nghĩ tới cột sáng màu đỏ kia xuất hiện, Hình Điện lại có động thái như vậy, chắc chắn là có liên quan.
Mục Trần cũng nhanh chóng hiểu ra, nhiệm vụ kia chắc chắn phải là giải cứu Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.
– Vâng!
Hắn chẳng do dự lập tức đáp lời. Đối với Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông hắn đều có hảo cảm, bọn họ gặp nạn dĩ nhiên hắn phải ra sức giúp đỡ, tuy biết nhiệm vụ lần này chắc chắn cực kỳ nguy hiểm.
– Ta cũng đi!
Mục Trần vừa dứt lời, giọng thanh thúy như ngọc vang lên bên cạnh, Lạc Li tiến lên đứng sát cạnh Mục Trần, giương mắt nhìn Mạch U trên trời.
Mạch U thấy thế, hơi trầm ngâm, rồi cũng gật đầu. Thực lực Lạc Li không yếu hơn Mục Trần, có thêm nàng cũng thêm sức mạnh, dù sao đối phương lần này cũng khá đông đảo.
Mạch U vung tay lên, lướt đi xa, giọng nói vang vang vọng lại.
– Hai người các ngươi lập tức đến Hình Điện, theo Lâm Tranh chuẩn bị xuất phát.