Diêm Tu đi rồi, Vân Tri Thu ra khỏi cửa nhìn sắc trời một chút, từ sáng sớm bận rộn đến bây giờ trời đã tối rồi.
– Vương gia đang làm gì? Nhìn ánh nắng chiều, Vân Tri Thu hỏi một tiếng.
Tuyết Nhi đứng cạnh lấy tinh linh ra liên lạc Thiên Nhi bên cạnh phục vụ Miêu Nghị, trả lời:
– Nương nương, Thiên Nhi tỷ tỷ bên kia nói, Vương gia bên đó vẫn bận chưa xong. Vừa rồi lại cho gọi Dương Khánh vào thư phòng mật đàm.
Miêu Nghị trên tay việc cũng không ít, bây giờ đúng là lúc hắn phải quan tâm sát sao đến nam quân các nơi, phiền toái nhất là mới vừa nhận được tin tức thúc giục từ Tào Mãn bên kia, muốn hắn thực hiện lời hứa, bắt tay cùng nhau giải quyết Yêu Tăng Nam Ba.
Miêu Nghị chỉ có thể lấy cớ hiện giờ nam quân còn chưa ổn định, sợ Hạ Hầu gia qua cầu rút ván, đợi nam quan ổn định rồi động thủ lần nữa cũng không muộn, dùng chuyện này làm lý do tiếp tục kéo dài.
Tiếp đó gọi Dương Khánh qua đây thượng nghị việc này, thượng nghị tới thương nghị lui, mấu chốt của vấn đề vẫn là nếu cứu mẫu thân của Phi Hồng, Hạ Hầu gia và Yêu Tăng hai đầu đều phải chịu trách nhiệm, không thể cứu như bình thường được.
Dương Khánh lại ra ám hiệu, biểu thị từ khi giám sát tả bộ bên kia muốn Phi Hồng bắt đầu ám sát hắn. Phi Hồng cũng đã mất đi giá trị lợi dụng, nhưng Miêu Nghị trực tiếp cự tuyệt.
Dương Khánh không thể không rơi vào trầm mặc, chuyện như vậy hắn không thể can thiệp quá mức. Có điều hắn cảm thấy, đã đến địa vị hôm nay, cái gì là đại cục hẳn là đã rõ ràng, hi sinh một chút là đáng giá, ngươi cưới Bàng Tiếu Tiếu có thể lật đổ Bàng Quán, vì ổn định địa bàn nam quân có thể lấy nữ nhân xấu xí. Phi Hồng quan trọng vậy sao?
Bên trong thư phòng sau một hồi lặng im. Dương Khánh từ từ hỏi:
– Thanh Chủ và Phật chủ, Yêu Tăng Nam Ba, Hạ Hầu gia, Vương gia cảm thấy trong tam phương ai là chướng ngại vật lớn nhất cho tiền đồ của ta?
Miêu Nghị hơi suy tư nói:
– Thanh Chủ và Phật Chủ dường như là chướng ngại vật lớn, nhưng cũng đã rõ ràng, chỉ cần tấn công sẽ thành công! Yêu Tăng Nam Ba nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng trên thực tế người trong thiên hạ đều đề phòng hắn, tiếng xấu vang dội, mất hết lòng người, coi như là kẻ địch của tất cả người trong thiên hạ, không lên được đài cũng không thấy được ánh sáng, cũng chỉ có vài phép biến hoá kỳ lạ khó lường có thể hù dọa người khác, chỉ cần khống chế chặt, hắn sẽ rất khó lật mình lại, nhiều lắm cũng chỉ có thể lén lút làm chút chuyện phá đám, thời đại của hắn đã qua rồi, trong tam phương hắn là người yếu nhất, không đáng sợ như trong tưởng tượng. Người không lường được là Hạ Hầu gia núp trong bóng tối, thiên hạ của Thanh Chủ có thể trở thành như vậy, cũng là bởi vì Hạ Hầu gia âm thầm cản trở. Hạ Hầu gia mới là chướng ngại vật lớn nhất.
Dương Khánh:
– Quả thật là như vậy, nhưng Vương gia đã từ trong miệng của Hạ Hầu Lệnh nắm giữ được các lộ đường khẩu của thế lực ngầm của Hạ Hầu gia, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh cho Hạ Hầu gia một trận lôi đình, đối phương căn bản đỡ không được đại quân trong tay Vương gia. Đối với Vương gia mà nói, cần cẩn thận nhất vẫn là Tộc lão hội của Hạ Hầu gia, người của Tộc lão hội thần bí này đều là người từng phụ trách các lộ đường khẩu của Hạ Hầu gia, lão hồ ly Hạ Hầu Thác kia chiêu thức rất lợi hại, thế lực của Hạ Hầu gia mặc dù khổng lồ nhưng lại phân tán ẩn dấu, cho dù có người có thể phá hủy các lộ đường khẩu cũng không cách nào nhổ tận gốc, tộc lão hội chỉ cần vừa ra tay, bất cứ lúc nào cũng có thể tổ chức lại lộ đường khẩu, có thể trong thời gian ngắn dễ dàng khôi phục thế lực của Hạ Hầu gia lần nữa.