Vân Phiếm Phiếm giải thích nói: “Em xem ở trên Baidu, bọn họ đều nói nên tặng hoa, cho nên em liền tặng hoa, nhưng là hoa là do em tự chọn, dải lụa bên trên cũng là do em tự thắt.”
Trình Sơ Yến nhìn cô, bỗng nhiên nhớ tới chính mình.
Ngày hôm đó, hắn đứng ở trên cửa sổ, cầm kéo cắt những bông hoa hồng mới nở.
Lúc ấy, hắn hẳn là đã rất thích cô rồi đi.
Trình Sơ Yến nhìn dải lụa, bỗng nhiên duỗi tay kéo nó xuống.
Vân Phiếm Phiếm thấy nơ con bướm mình vất vả mãi mới thắt được bị tuột ra, chớp chớp mắt với Trình Sơ Yến, dùng ánh mắt dò hỏi hắn.
Trình Sơ Yến đem dải lụa nhét vào lòng bàn tay cô.
Tay phải hắn cầm mười mấy bông hoa kia, cổ tay trái thì duỗi về phía cô.
“Anh cảm thấy, cái dải lụa này buộc ở chỗ này không hợp lắm, nó nên cột ở chỗ này.”
Như vậy, bọn họ chính là một đôi.
Như vậy, hắn liền tĩnh là gián tiếp cột cô vào tay chính mình rồi.
Sau đó mỗi một ngày, chỉ cần nhìn thấy dải lụa, hắn đều sẽ tự nói cho bản thân mình, thì ra mình lại thích cô đến như vậy.
Vân Phiếm Phiếm cầm dải lụa, tiến tới bên cạnh hắn.
Giống như ngày đó hắn thắt cho cô, cô cúi đầu, từng chút từng chút buộc cho hắn.
Dải lụa màu đỏ đen ở trên cổ tay của hắn giống như một con thú bông xinh đẹp có thêm một cái nơ con bướm.
Hắn nâng tay lên nhìn một hồi lâu, sau đó lại đem tay trái đặt ở bên cạnh tay phải của Vân Phiếm Phiếm.
Hai dải lụa một tối một sáng, xứng đôi không nói nên lời.
Trình Sơ Yến lại nhìn mặt cô, hai cái má no đủ giống như là thạch trái cây, làm cho người ta muốn cắn một ngụm.
Hắn rút một cành hoa từ mười mấy cành kia ra, cúi đầu nhẹ nhàng ngửi một chút.
Hương hoa thanh mát tiến vào trong gian mũi, ánh mắt hắn trong trẻo, nói với Vân Phiếm Phiếm: “Thơm quá, cô giáo có muốn ngửi một chút không?”
Lúc trước Vân phiếm Phiếm có ngửi qua rồi, đích thực rất thơm, nhưng mà hiện tại thấy biểu tình say mê của Trình Sơ Yến, lại có chút ngo ngoe rục rịch.
Cô thò lại gần, cánh môi cơ hồ như dựa gần vào cánh hoa.
“Quả thực…”
Hắn cong lưng, cách một cánh hoa kia hôn lên môi cô.
Hai mắt đối diện nhau, Trình Sơ Yến nhẹ nhàng cắn rách cánh hoa ở giữa môi hai người, cứ như vậy mang theo cả cánh hoa cạy mở môi cô ra.