“Các anh yên tâm, tôi sẽ phái người điều tra! Quân Tử, tôi phải cảnh cáo trước! Sau khi gia nhập Lang Quân, sau này nếu ai có lòng tạo phản, trên chiến trường lâm trận mà chùn bước, thấy anh em bị nguy hiểm tính mạng mà không quan tâm, cho dù các anh là người của Trương Vũ Trạch, tôi cũng sẽ không nương tay với các anh, anh em Lang Quân tôi càng sẽ xé xác các anh thành trăm mảnh! Đối đãi với anh em, các anh phải biết anh em Lang Quân tôi có thủ đoạn thế nào”.
Đông Phương Hạ nói xong, một luồng hơi thở băng lạnh tỏa ra từ trên người Đông Phương Hạ bao trùm cả phòng khách.
Quân Tử cảm nhận được sát khí khiến người ta khó thở của Huyết Lang, anh ta liền run lên: “Huyết Lang, cho chúng tôi dùng hành động để chứng minh đi!”, đương nhiên Quân Tử biết rõ thủ đoạn mà anh em Lang Quân đối với kẻ địch, anh ta đã tận mắt chứng kiến.
Đông Phương Hạ gật đầu!
“Đúng rồi, Huyết Lang! Đây là đường chủ chúng tôi bảo tôi giao cho cậu! Đường chủ nói, nếu anh ấy xảy ra chuyện, phiền cậu giúp anh ấy chăm sóc em gái Tiểu Hàm”.
Đông Phương Hạ nhìn tấm thẻ vàng mà Quân Tử đưa, hơi do dự rồi nhận lấy, nói với A Phi: “Sắp xếp ổn thỏa cho anh em của Quân Tử, chốc nữa Bạch Vỹ sẽ đích thân phân chia mọi người về các chiến đường! Quân Tử, anh cũng đi đi. Có tin tức tôi sẽ thông báo cho anh”.
Sở dĩ phái Bạch Vỹ đi làm chuyện này là Đông Phương Hạ muốn để đám người Quân Tử biết, tuy là kẻ địch đến đầu hàng, Huyết Lang cũng vẫn coi trọng họ, cũng sẽ đối đãi với họ như anh em.