Những thứ họ lấy đi từ cô, toàn bộ đều dành cho Violet Phatasdra.
Con người ở nơi này sống dựa trên ma lực, tùy vào lượng ma lực ít hay nhiều mà ma pháp của họ sẽ mạnh hay yếu. Vì thế việc mất hết ma lực cũng đồng nghĩa với việc ban chết cho Rosilatte.
Đến khi chết rồi, nguyên chủ vẫn không thể tin được rằng bọn họ đã dùng những loại ma pháp cấm kị để giành mấy thứ quan trọng của cô.
Cũng như không thể tin được cha của cô, người mà cô ngưỡng mộ và xem như hình mẫu để phấn đấu hướng tới, ông ta đến lúc chết cũng không tin tưởng cô một phút giây nào.
Rosilatte Aunties cũng nhận thấy đám anh trai bình thường rất vô cảm của cô lại có thể bỏ ra nhiều công sức để giết em gái mình chỉ vì một cô gái không rõ có phải là Violet Phatasdra hay không.
Vì thế, nguyện vọng duy nhất của nguyên chủ là: Thoát khỏi cuộc sống chó chết này.
Nguyên chủ hy vọng bản thân sẽ được giải thoát khỏi sự quyền quý và những áp lực khi cô vẫn còn là một ma pháp sư mạnh mẽ, và là người đầu tiên sau cả trăm ngàn năm đã kết nối thành công với tinh linh.
Chỉ thế thôi, Rosilatte Aunties không muốn điều gì nữa.
“Nguyên chủ mong cô trong quá trình làm nhiệm vụ sẽ không giết bất kì ai, kể cả kẻ đó cùng loài hay khác loài.” 000 nói xong liền thở phào nhẹ nhõm, “Nhưng nguyên chủ nói cô có thể đánh người nếu như họ dám khinh bạc cái danh Rosilatte Aunties này!”
Dạo này mấy nguyên chủ sống hiền lành thế không biết.
“Được rồi.” Vân Yến giơ ngón ok.
Đưa mắt sang nhìn tên đàn ông đã bất tỉnh, Vân Yến lạnh lùng đi đến đá vào mặt hắn ta vài cái cho đỡ cay.
Sức lực của nguyên chủ vốn không lớn, nhưng sức lực bà đây thì lớn.
Cho mi hiểu cái kết của kẻ dám làm tổn hại đến dung mạo của bà đây nhé!
Có lẽ là vì Vân Yến dồn lực ở chân quá lớn, Dash đã tỉnh dậy sau cú đá thứ mười của cô.
“Rosilatte Aunties!” Dash Aunties thở gấp, con ngươi màu tím bị bao vây bởi sự hung hăng bạo lực, hắn rít lên: “Ngươi muốn chết à?”
“Chú chó điên của Violet ơi.” Vân Yến mỉm cười, tay ngoáy ngoáy tai làm vẻ khó chịu, “Anh có thể sủa nhỏ một chút được hay không?”
Dash Aunties nghe vậy, khuôn mặt liền đỏ bừng lên vì tức, cũng vì hắn bây giờ không thể đứng dậy để tát cái khuôn mặt đáng kinh tởm đó được.
Cả người Dash bây giờ đau đớn vô cùng, nhất là ở mặt và hai tay mình.
“Rosilatte Aunties, một đứa con gái ngoài giá thú như ngươi diễn vai ngoan hiền bấy lâu nay đã mệt mỏi lắm rồi nhỉ? Đúng là mặt người dạ thú, ta kinh tởm một thứ bẩn thỉu như ngươi!” Dash Aunties nghiến răng, ngón tay hơi động đậy làm những hạt cát trên mặt đất âm thầm tập trung lại sau lưng của Vân Yến.
Vân Yến nhướng mày, “Chà, là con nhỏ tóc đen nói cho anh à?”
Chẳng biết là Violet Phatasdra có thù gì với nguyên chủ hay không, hay là do cô ta thân thiết với Dash Aunties mà nói với hắb rằng nguyên chủ là đứa con ngoài giá thú của ông già cấm dục kia.
Đính chính lại một chút, nguyên chủ méo phải con riêng, nếu như cô ta dựa vào màu mắt và màu mắt của nguyên chủ để mà nói cô là con riêng thì Vân Yến đây sẽ kéo cô ta đi đến tương lai để học toàn bộ chuyên đề di truyền học nhé.
Ờm, thật ra thì này chỉ là lý do phụ để tên điên Dash này có một cái cớ chính đáng để đánh nguyên chủ thôi.
Vì lúc này gia tộc chẳng có ai ngoài hai người họ, Dash có đánh chết Rosilatte xong thì đám người hầu ham tiền kia cũng che giấu cho hắn hết.
Và lí do chính là—
“Rosilatte Aunties, con khốn nhà ngươi rốt cuộc là vì lý do gì mà ghen ghét với Violet đến vậy?” Dash Aunties trừng trừng nhìn Vân Yến, “Chẳng nhẽ vì ghen ghét Violet mà ngươi lại đi thân thiết với Ciel Avisyan à!?”
Vân Yến trợn mắt, quả nhiên là vì lí do này mà.
Ciel Avisyan là cháu ruột của đức vua, là một chàng trai với mái tóc vàng kim và đôi mắt xanh lá dịu dàng.
Cậu ta chính là hình mẫu điển hình của một bạch mã hoàng tử đó, đồng thời, cậu ta cũng là vị hôn thê (sắp hủy hôn) của nguyên chủ.
Vậy thế méo nào nguyên chủ thân thiết với Ciel Avisyan lại làm ảnh hưởng đến con nhỏ Violet kia vậy?
Vân Yến ôm mặt, suýt nữa là ngã khuỵu vì quá bất lực với mấy câu nói ngu ngốc phát ra từ miệng tên anh trai điên khùng này.
Lúc này, đống cát mà Dash Aunties tập trung bằng ma pháp nãy giờ đã thành một hình nộm bằng đất cao gấp tám chín lần người Vân Yến.
Tất nhiên, chút trò vặt ấy của Dash Aunties, Vân Yến đều thu vào mắt nãy giờ mà không nói đến thôi.
Lúc hình nộm làm tư thế chuẩn bị đấm cô, một biển nước không biết từ đâu ra đã bao bọc lấy hình nộm ấy, chẳng quá ba giây sau hình nộm đã tan thành cát. . ngôn tình hoàn
Sau đó, Vân Yến đưa tay điều khiển toàn bộ nước trong hồ, cô đưa chúng lên không trung, ở vị trí ngay trên đầu của Dash Aunties.
“Hay là bây giờ tôi cho anh chết trước, một vài năm sau, tôi đi theo sau anh nhé!” Vân Yến cười nhạt, đầu hơi ngả về một phía che đi tia nắng trưa đang rọi vào mặt Dash.
“Rosilatte—!”
“Ơi?” Đáp xong, Vân Yến liền hạ tay xuống, nước trong hồ bao lấy cả người Dash Aunties như một quả bóng nước.
Bốn bề đều là nước làm cho hắn ta vùng vẫy như điên, thoạt nhìn rất giống con cún lần đầu tập bơi.
“Chó điên à, chịu khó tắm một chút để gột rửa bộ não ngu hơn cún và những lập luận ngu xuẩn của anh nha.”
Vân Yến vui vẻ ngồi chứng kiến cảnh tượng Dash tuyệt vọng muốn chết vì cơ thể liên tục bị dòng nước do cô tạo ra dằn qua dằn lại.
Chà, trưa ngày hôm nay mát mẻ quá nhỉ!
Cô chống cằm, ánh mắt nhìn Dash ngày càng xa xăm.
Trông anh trai có vẻ chưa được thông não mấy, chắc là phải mạnh tay hơn một chút nữa.