– Nói tới nói lui, cũng chỉ là hoài nghi, cũng không thể xác nhận có phải Ly Cung hay không. Hướng Trung đâu, không còn cách nào khác đưa hắn ra gặp ta sao?
Đỗ Kiều.
– Ba người chúng ta ở dưới tay Thượng Quan Thanh nắm giữ chức vụ khác nhau, từ trước đến nay luôn giữ khoảng cách, nếu như không tất yếu, sẽ không tiếp xúc, cũng cũng không hỏi thăm đối phương, ta chưa tìm được lý do thích hợp. Mà gần đây cũng chưa thấy Hướng Trung xuất hiện ở bên cạnh Thượng Quan Thanh, không biết là đang tu luyện, hay là có nhiệm vụ đi ra ngoài.
Chuyện này đến phiên Nam Ban nhức đầu, Thiên Cung trong phạm vi trọng binh rất nhiều, phòng thủ lại nghiêm mật như vậy, ngay cả thân tín bên cạnh Thượng Quan Thanh cũng không tìm thấy cơ hội hạ thủ, có thể tưởng tượng được, hắn cũng có chút bó tay. Nhưng rất nhanh lại khẽ đưa mắt nhìn, lấy tinh linh ra liền hệ Miêu Nghị.
Ngưu thiên vương Phủ, Diêm Tu vào thư phòng Miêu Nghị, thả Trương Bình ra.
Ngồi sau án thư Miêu Nghị lại ngầm mong đợi, thân thể dựa vào lưng ghế, nhàn nhạt hỏi:
– Chuyện gì?
Trương Bình nói:
– Quý nhân để ta chuyển cáo, việc đại nhân giao phó quý nhân đã làm xong, giờ đến phiên đại nhân thực hiện lời hứa rồi. Hắn còn không biết Miêu Nghị đã thành nam quân chưởng lệnh thiên Vương.
Miêu Nghị ánh mắt lóe lên:
– Ah! Nói nghe xem nào.
Trương Bình nói:
– Giang Vân, thân phận bây giờ là thân Lộ Nguyên soái Lạc Mãng thiếp thất, được Lạc Mãng sủng ái tên là Đông Liên Tích!
Lời này vừa nói ra, bên trong thư phòng Miêu Nghị và Dương Triệu Thanh hai mắt nhìn nhau, nội tâm đều cực kỳ khiếp sợ. Giang Nhất muội muội lại thành ái thiếp của Lạc Mãng, chuyện này Quần anh hội thực sự là to gan, lại dám đưa tay động đến quan to thiên đình, chuyện này đã phá hỏng quy tắc.
Nhưng cũng không khó tưởng tượng, việc này có liên quan đến Thiên Cung Thượng Quan Thanh, không được Thượng Quan Thanh gật đầu, Quần anh hội khẳng định không dám làm như vậy.
Bên cạnh cất giấu gian tế như vậy, hai người cũng không khỏi vì Lạc Mãng toát mồ hôi lạnh.
Miêu Nghị áp chế khiếp sợ trong lòng, hỏi:
– Ta làm sao biết thật hay giả?
Trương Bình nói:
– Quý nhân nói, hắn chỉ phụ trách tìm người, còn như phân biệt thật giả, đại nhân phải có biện pháp.
Miêu Nghị nói:
– Đây chỉ là một việc, một việc khác đâu? Trương Bình nói:
– Quý nhân nói, việc khác tạm thời không tiện báo cho người biết, quý nhân đã biểu thị thành ý, giờ đến phiên đại nhân biểu thị thành ý.
Miêu Nghị:
– Ta ngay cả hắn nói thật hay giả cũng không biết, làm sao biểu thị thành ý?
Trương Bình tức khắc lấy tinh linh ra liền hệ Nam Ba, sau khi thu tinh linh lại, chuyển cáo:
– Quý nhân nói, vậy thì chờ đại nhân nghiệm minh Giang Vân thực giả sẽ bàn lại sau.
Miêu Nghị phất phất tay, Diêm Tu lập tức đem Trương Bình thu lại.
– Đồng Liên Tích…
Miêu Nghị đứng dậy đi đi lại lại ở bên trong thư phòng nhíu mày nói thầm, kéo ra chuyện của Giang Vân cho Yêu Tăng Nam Ba, là muốn thực hiện lời hứa năm đó cho Giang Nhất, đồng thời cũng là cố ý tìm việc giữ chân Yêu Tăng, làm thế nào cũng không ngờ lại bị Yêu Tăng phát hiện ra bí mật lớn như vậy.
Dương Triệu Thanh ở bên nhắc nhở.
– Vương gia, chuyện này Đồng Liên Tích ngài có thể không mấy ấn tượng, nhưng nhi tử của nàng là Lạc Quy năm đó khi ngài ở ngự viên bị giáng chức phạt đứng Ngự Điền, đến gây loạn bị ngài giơ cao đánh khẽ bỏ qua, chính là con của Lạc Mãng.