Từ Đường Nhiên nộ quát một tiếng.
Miêu Nghị khẽ ngăn hắn lại, cười nói:
Đều cùng ở gần đây, điện hạ và Vương huynh nếu rảnh có thể tới thường xuyên.
– Cáo từ!
Thanh Nguyên Tôn chắp tay, dẫn nhân mã bay vút lên trời.
Từ Đường Nhiên lúc này tiến tới bên cạnh Miêu Nghị.
– Vương gia, chuyện này Thanh Nguyên Tôn có chút không biết trời cao đất rộng, sao không dạy dỗ hắn chút?
– Không đáng so đo với bọn họ, Miêu Nghị nhận ngọc điệp Dương Triệu Thanh đưa tới phân phó một tiếng.
– Thông tri Long Tín, đối phương nếu như nói năng lỗ màng, nhẫn nhịn một chút, sau khi chuyển giao Tổng đốc phủ đem nhân mã mau chóng rút khỏi, không được để xảy ra xung đột.
– Vâng!
Dương Triệu Thanh đồng ý làm theo.
Từ Đường Nhiên nhìn ngọc điệp trong tay Miêu Nghị, xung quanh không ít người ánh mắt cũng rơi vào khối ngọc điệp này, đại khái đều đoán được đồ vật này quyết định tiền đồ của rất nhiều rất nhiều người.
Miêu Nghị cũng kiểm tra một hồi ngọc điệp. Sau đó đưa mắt nhìn Từ Đường Nhiên, nói:
– Ngươi tới đây!
– Vâng!
Từ Đường Nhiên lập tức vui vẻ đi theo vào trong Vương phủ.
Hai người tản bộ trên quảng trường rộng lớn ở bên ngoài chánh điện. Từ Đường Nhiên vẻ mặt tươi cười, cúi đầu khom lưng đi theo bên cạnh, cần thận từng li từng tí quan sát biểu cảm của Miêu Nghị.
– Linh Lung liên lạc Vương phi nói chuyện của ngươi, hi vọng có thể cho ngươi một cơ hội. Miêu Nghị mở lời.
Từ Đường Nhiên nhất thời khẩn trương, trước đó hắn nói mặc dù nói cảm thấy Vân Tri Thu sẽ không can dự việc này, nhưng vẫn không nhịn được thử một chút, dù sao cũng là một con đường, sao có thể dễ dàng buông tha, nên hắn để Tuyết Linh Lung tìm Vân Tri Thu nhờ nói giúp. Hắn nuốt nước miếng, giả vờ tức giận nói:
– Nữ nhân này thật sự là không hiểu chuyện, chuyện lớn như vậy lẽ nào nàng có thể tham dự, thuộc hạ về nhất định giáo huấn nàng!
Miêu Nghị lẽ nào không không biết tâm ý hắn, nói:
– Linh Lung làm như vậy cũng không có gì sai, ngươi đã có tâm làm việc cho bản Vương, bản vương đương nhiên sẽ cho ngươi cơ hội. Nhưng có một điểm ngươi cũng nên hiểu, tu vi của ngươi hiện nay cũng chỉ thích hợp với vị trí Đô thống, nếu đề bạt quá mức người khác biết sẽ có ý kiến, ngươi nói xem phải không?
Từ Đường Nhiên mắt lộ ra chút buồn bã, có chút đau thương, trước đây mình mỗi lần đều tiến bộ từng bậc, lần này rốt cục bị tụt xuống rồi, nhưng lại đành xấu hổ cười gật đầu nói:
– Vương gia nói rất đúng, ty chức nghe vương gia phân phó.
Miêu Nghị nói:
– Nhưng Vương phi nói cũng có lý, bản vương sau khi cân nhắc nghĩ ra vài biện pháp điều hòa, nam quân thập bát lộ Hầu vị có thể cho ngươi một chỗ!
Từ Đường Nhiên sửng sốt, chợt mừng rỡ như điên, mặt mũi gì nữa, quỳ sụp xuống đất, liên tục dập đầu, nức nở nói:
– n tái tạo của Vương gia, ty chức muôn lần chết khó lòng báo đáp!
Miêu Nghị chịu không nổi dáng bộ này của hắn động một chút là quỳ xuống khóc, nói:
– Còn có thể tử tế nói chuyện hay không? Ngươi còn như vậy, vậy chuyện này coi như thôi vậy.
Từ Đường Nhiên vội vãng bò dậy, lau nước mắt nói:
– Vương gia, ty chức không có ý gì khác, ty chức là quá kích động, trong chốc lát kích động mà thôi!
Không kích động mới lạ. Miêu Nghị leo lên trên vị trí nguyên soái là một trường hợp đặc biệt, những người khác tu vi không đến hiển thánh cảnh giới muốn ngồi vào vị trí Hầu vị căn bản là chuyện không thể, tin tức này một khi truyền đi, hắn Từ Đường Nhiên quả thật phong quang vô hạn, đứng hàng triều đình Hầu gia, không biết bao nhiêu người ước ao.