– Sợ là sợ Ngưu Hữu Đức không chịu giao quân, sẽ lợi dụng thời kỳ này cổ động cái bên khác liên hợp ngăn cản, đoán chừng có khả năng hắn sẽ cổ động thủ tiêu U Minh Tổng đốc phủ, chuyện này dù sao cũng là sau lưng hắn thêm vào năm mươi triệu nhân mã, hắn lẽ nào không lo lắng mình sẽ trở thành Hạo Đức Phương thứ hai?
Thượng Quan Thanh:
– Bệ hạ, chuyện này không thành vấn đề, một khi chính thức nhậm mệnh hắn làm thiên vương nắm giữ nam quân, hắn tất nhiên phải dâng tấu nhậm mệnh lại chức quan của nam quân các cấp, có thể lợi dụng cơ hội này áp chế hắn, hắn nếu cản trở điện hạ liền chiếm giữ U Minh Tổng đốc phủ, bệ hạ cũng có thể làm cho nam quân mỗi bên nhân mã
nhậm mệnh không thể tới được, đây mới là việc trước mắt hắn quan tâm nhất ổn định quân tâm, tất sẽ thỏa hiệp dàn xếp những phe khác. Mà điện hạ mang theo quân cận vệ tiến vào chiếm giữ, còn có một điểm tốt khác, không giống Ngưu Hữu Đức trước đây mới vừa thu nạp Nhân mã của Lệnh Hồ Đấu Trọng đối mặt với xung đột của Hạ Hầu gia, lòng người chưa ổn định lo lắng Hạ Hầu gia gian lận khó có thể ổn định, cả đội quân cận vệ cải cách ra nhập, điện hạ có thể sai khiến, không có nỗi lo nào khác, tiến vào là có vũ lực ổn định!
Thanh Chủ gật đầu mỉm cười nói:
– Hay lắm! Thông tri Phá Quân và Võ Khúc, từ đô vệ tả hữu điêu đi năm mươi triệu tinh binh cho Nguyên Tôn, phái thêm vài người có thể tin được giúp đỡ nó!
– Rõ! Thượng Quan Thanh đồng ý. Hạ Hầu Thừa Vũ mừng rỡ hành lễ nói:
– Thần thiếp thay mặt Tôn nhi cám ơn bệ hạ!
Đó là cảm giác trong họa có phúc.
Thanh Chủ phất phất tay để nâng lui về sau, từ tàng thư các nhìn bóng lưng nàng rời đi. Vuốt râu than thở:
– Biết nương gia không đáng tin, nữ nhân này cuối cùng cũng thông minh ra rồi!
Thiên đình minh chỉ chiêu cáo thiên hạ. Ngưu Hữu Đức bình loạn có công, tiếp nhận thay Hạo Đức Phương, phong làm nam quân chưởng lệnh thiên Vương, thiên hạ chấn động!
Đối với người đã sớm biết mà nói, việc đến bước này năm trong dự liệu, không có gì giật mình, chỉ có người không biết nội tình mới có thể nghị luận ầm ĩ, người biết chân tướng đều đứng cạnh không lên tiếng, thờ ơ lạnh lùng nhìn đám tu sĩ dốt nát trong thiên hạ, coi như ngu dân!
– Vương gia, thiên đình thật sự muốn phong ấn Ngưu Hữu Đức làm chưởng lệnh thiên vương?
Quảng thiên Vương Phủ, Vương phi Mỵ Nương cùng Quảng Lệnh Công đi dạo ở trong núi hỏi một câu.
– Ừ!
Quảng Lệnh Công ôn hoà nhàn nhạt trả lời.
Mỵ Nương chần chờ nói:
– Từ Đại đô đốc trực tiếp thăng làm nam quân chưởng lệnh thiên vương, sự khác biệt về cấp bậc có phải quá lớn hay sao, không hợp quy củ, bệ hạ sao lại thế bằng lòng?
Quảng Lệnh Công:
– Bệ hạ không đồng ý thì có thể làm gì được chứ? Ngưu Hữu Đức liều mạng đến mức độ này, liệu có thể buông binh quyền trong tay sao? Đông tây nam bắc tứ quân thế lực kể cả Hạ Hầu gia đều đang ủng hộ Ngưu Hữu Đức thượng vị, Thanh Chủ có thể không đồng ý, nhưng hậu quả của việc không đồng ý hắn không gánh nổi, dựa vào quân cận vệ trong tay hắn không trấn áp nổi, trừ phi kéo tới phật giới liền hợp dụng binh trấn áp, nhưng như vậy tất nhiên là thiên hạ đại loạn, cái giá quá lớn, cái được không bù đắp được cái mất, hắn cũng đành phải bằng lòng! Còn quy củ thứ này có người phản đối thì quy củ chính là quy củ, nếu không ai phản đối, dĩ nhiên không ai nhắc gì đến quy củ!