Chu Tâm Ngữ nói giọng hơi lạnh xuống.
Tuy rằng nghe ra oán niệm trong lòng Chu Tâm Ngữ, nhưng Lâm Minh vẫn như trước để Chu Tâm Ngữ đến ra tay mở hòm. Dù sao Lãm Nguyệt tông từng là tông môn tam phẩm đỉnh cao, trong tông môn xuất hiện lớp lớp cao thủ Tiên Thiên, nếu có bố trí cơ quan hoặc là nguyền rủa gì đó, chính mình đúng là vị tất gánh nổi.
“Bốp! Bốp!”.
Vang lên hai tiếng va chạm kim thiết, đầu tiên Chu Tâm Ngữ mở ra hai cái hòm gần nhất.
Trong hai cái hòm này, chất ngăn nắp đầy Chân Nguyên thạch, mà đều là Chân Nguyên thạch trung phẩm tinh thuần. Trong một hòm ít nhất chứa hơn mấy ngàn viên Chân Nguyên thạch… Đây chính là một khoản tài phú lớn.
Nhìn thấy những Chân Nguyên thạch này, dù là Lâm Minh cũng có chút động tâm, tuy nhiên hắn có Chân Nguyên thạch hay không cũng vậy, cũng không có lòng mơ ước lắm.
Chu Tâm Ngữ nhìn những Chân Nguyên thạch trung phẩm chói lọi này, không nói một tiếng lấy mấy trăm viên nhét vào Tu Di giới, còn lại để lần khác tới lần nữa lấy sau. Dù sao mật thất này mới là nơi an toàn nhất, một khoản tài phú lớn như vậy, mang theo bên mình sẽ không an toàn.
Hiển nhiên Chu Tâm Ngữ là muốn dùng những Chân Nguyên thạch trung phẩm này để tu luyện, mấy trăm viên Chân Nguyên thạch trung phẩm, cũng dùng mấy tháng mới hết. Nếu còn Lãm Nguyệt tông, khẳng định nàng không cần tiêu dùng tiết kiệm thế này. Tuy nhiên hiện tại cũng không quản được nhiều như vậy.
Mở ra hòm thứ ba, thứ tư, thứ năm, tất cả bên trong đều là đan dược chất bình bình lọ lọ.
Hồng Kim Long Tủy đan, Hắc Ngọc Hổ Cốt Cao, Kim Xà Xích Đảm Hoàn, Bích Linh đan… Đủ các loại đan dược giá trị xa xỉ, đều là chứa trong các bình lớn. Những đan dược này tùy tiện xuất ra một viên đối với võ giả bậc thấp mà nói đều là bảo bối tha thiết ước mơ. Tỷ như Hồng Kim Long Tủy đan, trước kia, lúc Lâm Minh đạt được hạng thứ nhất tân sinh khảo hạch của Thất Huyền võ phủ, phải liều chết liều sống mới chiếm được một viên dùng hộp ngọc chứa. Xem ra giống như là bảo bối vô giá, không biết dẫn tới bao nhiêu người đỏ mắt.
Nhưng hiện tại ở trong này, Hồng Kim Long Tủy đan đan dược cấp bậc bậc này lại được chứa từng đống từng đống ở trong bình đan dược, điều này khiến Lâm Minh vô cùng cảm khái.
Tìm kiếm ở trong hòm đan dược một hồi lâu, Chu Tâm Ngữ lấy ra một hộp đan dược ở dưới đáy hòm. Hộp này làm bằng hàn ngọc ngàn năm, mang theo một hơi lạnh đặc biệt, dùng nó để chứa đan dược, sẽ không bốc hơi nguyên khí thiên địa tinh thuần bên trong đan dược.
Đảo qua thần thức, Lâm Minh liền tra xét ra vật chứa bên trong, là Nhập Thiên đan.
Cũng không có nhiều như trong tưởng tượng, chỉ có chừng hơn ba mươi viên. Nhập Thiên đan là loại vật tiêu hao quá lớn, cung không đủ cầu, tông môn bình thường đâu có ai lưu lại nhiều Nhập Thiên đan để chứa trong kho. Luyện ra một lò hơn phân nửa sớm phân phát ra để tăng cường thực lực môn phái, lưu lại mấy chục viên cũng chỉ là để dành lúc khẩn cấp mà thôi.
– Ta muốn một nửa!
Lâm Minh nói đơn giản dứt khoát rõ ràng.
Chu Tâm Ngữ không mảy may có ý cò kè mặc cả, nàng mở ra hộp hàn ngọc, đếm mười tám viên Nhập Thiên đan giao cho Lâm Minh.
Một cái hòm cuối cùng, toàn thân màu đỏ, thể tích nhỏ nhất, mặt trên có khóa.
Đối với võ giả mà nói, khóa kim loại bình thường chỉ cần phá mở ra, Tuy nhiên hiện tại Lâm Minh cũng không nghĩ rằng cái khóa này chỉ là vật bài trí, xử lý không tốt một cái, rất có khả năng vật chứa bên trong đều bị hủy.
Chu Tâm Ngữ thật cẩn thận lấy ra một chìa khóa khác, sau đó mở khóa mở nắp hòm ra. Trong hòm phần lớn là trống không, chỉ ở đáy hòm đặt mười hai cái hộp làm bằng huyết ngọc.
Lâm Minh hít sâu một hơi, không cần tra xét đều có thể đoán được bên trong mười hai cái hộp huyết ngọc này là chứa thứ gì.
Ma Tâm Toái Tinh!
Chính là vì những vật nhỏ này, mình phải vào sinh ra tử, suýt nữa bởi vì nó mà nổ tan xác chết.
– Dựa theo ước định trước, ta lấy mười cái!
Lâm Minh nói giọng hơi có chút kích động, nhận được Ma Tâm Toái Tinh này, hơi củng cố một chút tu vi là được tiếp tục Tôi Tủy, thậm chí có thể tiến hành ngay trong nhà đá này.
Chu Tâm Ngữ cắn chặt răng, đúng là vẫn không đành lòng chia ra mười hộp huyết ngọc giao cho Lâm Minh, còn lại hai cái thì vẫn đặt nguyên ở dưới đáy hòm.
Một cái hòm trống trơn này, ở ngàn năm trước kia bên trong từng chứa đầy bảy mươi hai hộp Ma Tâm Toái Tinh, hiện tại, lại chỉ còn có hai hộp…
Đặt trong lòng bàn tay từng cái hộp huyết ngọc, Lâm Minh cảm giác được rõ ràng khí tức phong cách cổ xưa ẩn chứa bên trong đó, thậm chí là ý chí bất khuất của U Minh đại đế lưu lại ở bên trong.
Những vật này, là điểm mấu chốt giúp mình Tôi Tủy!
Cẩn thận thu cất mười hộp Ma Tâm Toái Tinh, mục đích chuyến đi này của Lâm Minh đã xem như hoàn thành viên mãn, về phần ngọc giản, bảo khí các thứ trên những giá gỗ phía sau kia, Lâm Minh cũng không có hứng thú nhiều lắm.
Quét thần thức một vòng trên ngọc giản, quả nhiên không có công pháp gì Lâm Minh coi trọng, về phần bảo khí, hơn phân nửa là nhân giai trung phẩm, bảo khí địa giai ít ỏi không có mấy, hơn nữa Lâm Minh cũng chướng mắt.
Cuối cùng dùng thần thức nhìn quét một chút mấy gian phòng phía sau vách tường đá, vốn không ôm hy vọng gì, nhưng sau khi phát hiện vật bên trong, Lâm Minh lại khẽ “ồ” một tiếng.
Ở trong một gian phòng trong đó, hắn rõ ràng nhận ra một ít vật hắn cực kỳ cảm thấy hứng thú.
Bước đi tới, vừa nhìn thấy cảnh tượng trong gian phòng, Lâm Minh hít một hơi khí lạnh.
Tài liệu Minh Văn, chứa đầy một phòng là tài liệu Minh Văn!
Đúng rồi, Lãm Nguyệt tông vốn chính là một tông môn sở trường chế phù, mặc kệ là Minh Văn phù cũng tốt, hay là Công Kích phù cũng tốt. Mà sư phụ Thủy Nguyệt đại sư của Chu Tâm Ngữ, bản thân chính là một Minh Văn tông sư, trong bảo tàng của Lãm Nguyệt tông bọn họ có tài liệu Minh Văn phù là chuyện ắt phải có không có gì lạ.
Nhìn lướt sơ qua những tài liệu này, trong lòng Lâm Minh vô cùng mừng rỡ, những tài liệu này đều là loại quý hiếm, sưu tập chúng đầy đủ như thế cũng không dễ!
Nơi này rất nhiều vật giá trị không phải đặc biệt khoa trương lắm, nhưng muốn sưu tập chúng lại phi thường khó khăn. Giống như loại Nhập Thiên đan tuy rằng quý báu, nhưng chỉ cần trả đủ giá phải trả, cũng có thể mua được, nhưng những tài liệu Minh Văn thì khác, số lượng của chúng quá ít, tác dụng lại không lường được, cái này hình thành tình huống, kẻ bán tìm không thấy người mua, kẻ mua tìm không thấy người bán.
Cho nên rất nhiều công hội Minh Văn sư đều đã thành lập kho hàng tài liệu, sưu tập một lượng lớn tài liệu, mặc kệ có í hay không đều cất chứa trong kho hàng… Lãm Nguyệt tông cũng đã làm như vậy. Hơn một ngàn năm tích lũy quả nhiên danh bất hư truyền! Trong nửa năm qua Minh Văn thuật của Lâm Minh trì trệ không tiến bộ, một phần nguyên nhân chính là thiếu tài liệu để luyện tập, hiện tại vấn đề này đã dễ dàng được giải quyết.
Hắn hoàn toàn có thể rút ra thời gian để làm một ít Minh Dược phù cao cấp, tăng cường dược lực của Nhập Thiên đan thậm chí là Ma Tâm Toái Tinh!