Lúc này nàng lấy Cửu Thiên huyền công làm cơ sở. Thi triển một bí thuật vô cùng lợi hại trong Phiêu Vân Lạc Tuyết Quyết.
Với cảnh giới hiện tại của nàng thì có điểm miễn cưỡng, nhưng Tần Nghiên kiêu ngạo. Dán vào trong ngực đối phương, cảm giác cũng rất an toàn nhưng nàng không thể để hắn một mình mà đương đầu phong ba bão táp.
Theo động tác của Tần Nghiên, những bông tuyết đầy trời tụ tập trên đỉnh đầu, biến thành những khối băng tinh lung linh cỡ nắm tay, trong suốt như thủy tinh nhưng lại sắc bén như đao.
“Đi!”
Tần Nghiên điểm một cái, lại phun ra một ngụm máu, thậm chí cả đan điền có cảm giác như bị xé rách nhưng vẫn cắn răng chịu đựng, một con Cự Long băng tinh dài mấy chục trượng xuất hiện.
Cự Long này phảng phất như còn sống, tỏa ra một cỗ linh áp bàng bạc, ngoài thân lóe ra những đạo phù văn như nắm tay.
Mặc dù không bằng Bạch Hổ do Chân Linh Nhất Kích hóa thành nhưng bí thuật này vượt xa cả cảnh giới trung kỳ.
Tần Nghiên cắn răng, Cự long ầm ầm lao tới phía trước. Hàn khí bạo nổ đầy trời, gánh bớt áp lực với Lâm Hiên.
Ầm!
Bạch Hổ cùng băng tinh cự Long phát uy, cắn nuốt lôi hỏa đầy trời, linh lực khủng khiếp do khôi lỗi tự bạo rốt cuộc được hóa giải.
Lần này thật đúng cửu tử nhất sanh. Lâm Hiên thở phào nhẹ nhõm. Rồi vươn tay vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một cái đai lưng cũ kỹ đem đeo vào hông.
Giống như nắng hạn gặp mưa rào vậy, linh lực khô kiệt trong nháy mắt đã tràn đầy.
Tần Nghiên lấy tay che miệng, trên mặt lần nữa hiện vẻ kinh ngạc, thần thông hay bảo vật của Lâm sư đệ đều nghịch thiên đến khó có thể tin.
Nghe nàng khẽ la Lâm Hiên quay đầu lại. Nhìn vị sư tỷ thanh lệ tuyệt trần này thì vẻ mặt hắn cũng có điểm phức tạp.
Bên kia.
Cách nơi này khoảng chừng trăm dặm, phu phụ Chu Thiên Vân cùng Khương Thị song hùng hoảng sợ, uy lực của vụ nổ mới vừa rồi đã vượt quá tưởng tượng.
Tu tiên giả Nguyên Anh kỳ đi tới nơi nào cũng được quần tu tôn kính, nhưng mới rồi cảm giác được pháp lực mênh mông kia thật vô cùng đáng sợ.
Một lúc sau.
“Sư huynh, chúng ta có nên đi xem một chút không?” Mỹ phụ hồng y cười khổ lên tiếng.
Chu Thiên Vân do dự một lát, lắc đầu thở dài:” Được rồi, theo ý muội vậy.” Nói xong xoay người nhìn Khương Thị huynh đệ:” Hai vị có muốn cùng đi?”
Khương Đại cùng Khương Nhị liếc nhau rồi cười khổ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Khoảng cách trăm dặm ngay lập tức là đến. Trước mắt bụi mù chưa tan, chưa thể thấy rõ cảnh vật. Chu Thiên Vân cau mày đem thần thức xuất ra. Nhưng vừa quét qua thì hắn kinh ngạc vô cùng.
“Đại ca, ta không lầm chứ, Lâm đạo hữu cùng Vân Trung tiên tử còn sống.” Khương Nhị liếm liếm môi, hoảng sợ mở miệng.
“Ta cũng cảm thấy mình hồ đồ rồi, nhưng quả thật thần thức cảm ứng được bọn họ còn sống.” Vẻ mặt của Khương Đại cũng không khác biệt, bọn họ ở cách xa trăm dặm cũng bị dư chân. Núi non toàn bộ đều biến mất. Chỉ sợ dù yêu tộc hậu kỳ am hiểu phòng ngự cũng hóa thành tro bụi.
Về phần phu phụ Chu Thiên Vân, vẻ mặt rất nhanh chuyển sang mừng như điên. Hai phu phụ nắm chặt hai tay nhau, không nhịn lộ nụ cười thỏa mãn.
Sau đó bọn họ liền hóa thành một đạo kinh hồng bay vào bên trong màn bụi. Khương Thị song hùng nhìn nhau, cũng độn quang theo vào.
Thân ảnh một nam một nữ xuất hiện trong tầm mắt.
Trên người Lâm Hiên cùng Tần Nghiên đều có vết máu vô cùng chật vật, hai người tựa như nâng nhau ngồi lơ lửng trên không trung vậy.
Thật ra cũng không có gì đáng ngại. Chu Thiên Vân thở phào nhẹ nhỏm, khoanh tay đứng nhìn không làm phiền, Khương Đại cùng Khương Nhị thấy thế cũng không lên tiếng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Hiên cùng Tần Nghiên mở hai mắt, phủi y phục đứng lên.
“Ha ha, làm phiền mấy vị huynh đài chờ lâu, vừa rồi Lâm mỗ điều trị nội thương, nếu có chỗ chậm trễ mong bốn vị tha thứ cho.” Lâm Hiên ôm quyền, cười nói.
“Ha ha, Lâm đạo hữu thật sự quá khách khí.” Chu Thiên Vân có vẻ vô cùng thân thiết nói, từ Khương Thị huynh đệ, hắn đã biết thiếu niên họ Lâm trước mặt đã cứu ái nữ.
Sau đó Lâm Hiên cùng bốn người hàn huyên vài câu. Tần Nghiên lại đứng ở bên cạnh ngậm miệng không nói, bộ dạng toàn bộ giao cho hắn không để ý tới.
Bốn người thấy thế thì kinh ngạc không thôi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mới vừa rồi chiến đấu kịch liệt nhưng cũng nghe thấy hai người xưng hô sư tỷ sư đệ. Tần Nghiên xuất thân từ Thiên Nhai Hải các, không phải môn phái này không thu nhận nam đệ tử sao?
Đương nhiên bọn họ cũng không hỏi nhiều. Huống chi điều muốn biết lại là một chuyện khác.
Bốn người nhìn nhau một chút, cuối cũng vẫn là Chu Thiên Vân mở miệng:” Tần tiên tử. Lâm đạo hữu, hỏi như vậy thật thất lễ. Nhưng uy lực tự bạo của khôi lỗi quả thật rất kinh người, không biết hai vị sao có thể chuyển nguy thành an?”
“Bốn vị đạo hữu hẳn cũng rõ ràng.chỉ bằng vào hai người chúng ta làm sao có thể ngăn cản được vụ nổ, sở dĩ thoát nạn là do ân sư ta mới qua nơi này.” Tần Nghiên thản nhiên nói.
“Cái gì, đạo hữu nói là thái thượng trưởng lão của quý phái, nữ tu đệ nhất Vân Châu đang ở đây sao?” Âm thanh của Chu Thiên Vân có điểm run rẩy. vẻ mặt ba người khác cũng không sai biệt lắm, mơ hồ lộ vẻ hoảng sợ.
“Mấy vị đạo hữu không cần lo lắng, sư tôn sau khi cứu hai người chúng ta thì đã rời đi rồi.” Tần Nghiên cười thầm nhưng trên mặt lại hết sức lạnh nhạt.
Kỳ thật đây là ý của Lâm Hiên, mới vừa rồi đấu pháp kịch liệt. Lấy chiêu bài sư tôn Tần Nghiên làm lá chắn là hợp lý nhất.
“Ha ha, hai vị đạo hữu thật phúc duyên thâm hậu. Nếu không có việc gì, xin mời tới bổn môn, hội trao đổi cũng sắp bắt đầu” Chu Thiên Vân vội vàng chuyển đề tài.
Lâm Hiên cùng Tần Nghiên gật đầu, tuy chưa biết người nào đúng phía sau màn độc thủ này nhưng chắc trong thời gian ngắn sẽ không có hành động gì. Huống chi ở Tuyết Minh Sơn còn có cả trăm tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Vì vậy đám người thi triển thần thông bay về Tuyết Minh sơn.
Sau thời gian một bữa cơm, một ngọn núi nguy nga tràn ngập tuyết trắng hiện ra.
Chu Thiên Vân chợt cau mày, dừng độn quang hạ xuống một đỉnh núi, đã thấy Cơ Huyền Sanh cùng vài tu sĩ Ngưng Đan kỳ đang đứng.
Hai sư huynh đệ trò chuyện một hồi thì thở phào nhẹ nhõm.
“Cơ sư đệ, khổ cực rồi.” Chu Thiên Vân hết sức cảm khái.
“Sư huynh không cần nói như vậy, đệ từ nhỏ lớn lên tại Tuyết Minh sơn, thủ hộ cơ nghiệp tổ sư là chuyện cần làm, hiện tại nguy hiểm đã được giải trừ nhưng các đạo hữu tới tham gia hội giao dịch cũng đã bỏ đi rồi, cái này…” Nói đến chỗ này, trên mặt Cơ Huyền Sanh lộ vẻ khó xử.
Chu Thiên Vân dở khóc dở cười, uy lực của vụ nổ quả thật vô cùng kinh người, nếu hắn là mấy lão quái kia thì cũng lựa chọn như vậy. Chỉ là hội giao dịch được chuẩn bị lâu như vậy lại bị hủy, quả thật làm cho người ta khó chịu.
Bất quá là nhất môn chi chủ, vẫn có vài phần khí độ:” Thôi, mọi người không việc gì là tốt rồi. Cơ sư đệ, phiền ngươi liên lạc với Lỗ sư đệ cùng Liễu sư muội, bảo hai người mang đệ tử bên trở về.”
“Vâng.”
Cơ Huyền Sanh ôm quyền. Liền mang theo vài đệ tử thân tín bay về phía xa xa.
“Chu đạo hữu, nếu hội giao dịch không được tổ chức, vậy Lâm mỗ cũng xin cáo từ.” Chờ đối phương xử lý chuyện môn phái. Lâm Hiên nhẹ nhàng mở miệng.
Tần Nghiên không mở miệng nhưng lại đi theo phía sau hắn, hiển nhiên có chung ý định.
“Ha ha, Lâm hiền đệ cần gì vội vàng như vậy, nghe nói ngươi diệt sát Tồi Hoa lão ma, cứu nữ nhi cùng mấy tên đệ tử không ra hồn của Chu mỗ, vừa rồi nếu không có ngươi cùng hai vị huynh đệ Khương thị kịp thời tới thì tánh mạng của hai phu phụ ta cũng khó giữ nổi, đã tới đây rồi cần gì phải đi vội, nếu không chê bổn môn đơn sơ xin mời ở lại một thời gian, cái khác không nói, trong vòng mười vạn dặm quanh đây, linh mạch của Tuyết Minh Sơn ta coi như không tệ, hơn nữa để tỏ ý đa tạ, điển tịch bổn môn ngoài một số cuốn đặc thù, tùy ý để Lâm huynh tham khảo, không biết ý ngươi ra sao?” Chu Thiên Vân xoay người ôm quyền thân thiết nói.
Mỗi chữ hắn nói ra đều làm mọi người ở đây cứng lưỡi, dù Lâm Hiên cũng ngẩn nogw.
“Thiếu gia, trên đời còn chuyện tốt như vậy thật sao?” Âm thanh tò mò của Nguyệt Nhi truyền vào trong tai. Dù Lâm Hiên có ân nhưng bọn họ cảm tạ như vậy thật thái quá.
Lâm Hiên nheo mắt đánh giá môn chủ Tuyết Minh Sơn này vài lần, nhưng thần sắc của đối phương rất tự nhiên.
“Đạo hữu đã có ý tốt như thế, nếu Lâm mỗ nhất định cáo từ thì không hợp tình. Cũng được, xin quấy rầy quý phái vài ngày.” Lâm Hiên thản nhiên cười, vẻ mặt ôn hòa nói.
“Ha ha, đạo hữu quá khách khí, xin xem bổn môn là nhà của mình vậy.” Chu Thiên Vân mừng rỡ, sau đó lại quay đầu lại nói:” Tần tiên tử, xin mời cũng lưu lại, điển tịch bổn môn đương nhiên không thể so sánh với Thiên Nhai Hải Các, nếu tiên tử có hứng thú Chu mỗ nhất định không ngăn cản.”
“Được, môn chủ nếu đã có thành ý, thiếp thân cũng xin trụ lại mấy ngày.” Tần Nghiên nhìn thoáng qua thiếu niên bên người thì gật đầu.
Chu Thiên Vân mừng rỡ, hắn cùng với Khương thị song hùng là hảo hữu, không cần quá khách khí, lúc này liền tự đưa Lâm Hiên cùng Tần Nghiên đến khách quý lầu.
Một canh giờ sau hắn lại bên động phủ. đã thấy hồng y mỹ phụ với bộ dáng do dự đang chờ.
“Phu nhân, làm sao vậy?”
“Sư huynh, n lưu lại Lâm tiểu tử cũng không cần phải thái quá như vậy, điển tịch bổn môn do lịch đại tổ sư truyền xuống, sao có thể để ngoại nhân xem.” Thần sắc của hồng y mỹ phụ khó coi, trượng phu là môn chủ, lúc có ngoại nhân thì nàng không tiện phản bác.
“Ha ha, sư muội đ trách vi phu chuyện này, ta đây hỏi muội, phu nhân cảm thấy thần thông của Lâm tiểu tử kia sao?” Chu Thiên Vân thần bí nói.
“Sư huynh có ý gì, huynh cho là Tần tiên tử đã gạt chúng ta, là Lâm tiểu tử chống đỡ được uy lực của vụ nổ đáng sợ kia sao?” Hồng y mỹ phụ nghi hoặc.
“Sư muội đa nghi rồi, vi phu cũng không hoài nghi Vân Trung tiên tử. Khôi lỗi kia tự bạo, chúng ta tận mắt nhìn thấy, một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ sao có thể ngăn cản” Suy nghĩ viễn vông của nương tử làm cho Chu Thiên Vân tức cười.
“Vậy sao phu quân lại hỏi tu vị của hắn, lúc ấy kịch chiến nên ta không chú ý tới.”
“Ừm. lúc ấy vi phu có lưu ý một chút, ngoại trừ khôi lỗi Nguyên Anh hậu kỳ, còn có khôi lỗi sơ kỳ am hiểu ẩn nặc đánh lén Tần Nghiên, lúc ấy tình thế nguy cấp, chính là Lâm Hiên đã cứu Vân Trung tiên tử.” Chu Thiên Vân chậm rãi miêu tả tình huống lúc đó.
“Cái gì, thuấn di, còn có hỏa diễm. Thật sự có uy lực đáng sợ như sư huynh miêu tả sao?” Trên khuôn mặt hồng y mỹ phụ lộ vẻ kinh hãi.
“Tất nhiên là thật, chỉ có hai phu phụ chúng ta, vi phu làm sao có thể thổi phồng được chứ?” Chu Thiên Vân cười khổ nói:” Tuy chưa biết thần thông khác của Lâm đạo hữu này sao, bất quá chỉ bằng vào thuấn di cùng bích hỏa đáng sợ kia đã có thể khiến tu sĩ trung kỳ chúng ta phải tránh xa. Cho dù đối mặt tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, hắn đấu không lại cũng có thể chạy thoát.”
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 351: Kinh nghi không ngớt