Đường Tiểu Đông thưởng người nọ hai mảnh vàng, bảo hắn dẫn đường, toàn bộ thành viên của Trung Hoa dốc toàn lực xuất động, cải trang phân tán ra khỏi thành, lặng lẽ chạy tới thôn trang Tư Dương ở thành đông.
Sau khi bao vây cả thôn Tư Dương, Đường Tiểu Đông mới dẫn theo Đường Sương, Lôi Mị cùng các cao thủ võ công siêu tuyệt đi trước lén vào trong thôn.
Mặc dù là giữa ban ngày ban mặt, bất quá gió bắc thổi vù vù, gió lạnh thấu xương, trong thôn ngẫu nhiên có một hai người đi lại, mỗi nhà đều cửa đóng then cài uống rượu sưởi ấm.
Đám người Đường Tiểu Đông mới từ trong rừng ngoài thôn tiếp cận, có người đẩy cửa sổ của một gian nhà cũ nát đầu thôn, một con hạc giấy màu hoa lan bay ra.
Đường Tiểu Đông mừng rỡ, ra hiệu đám người Đường Sương, Lôi Mị vào nhà.
Cửa phòng chỉ hờ khép, đẩy cửa đi vào liền nhìn thấy có bảy tám người già trẻ lớn bé nửa ngồi nửa nằm bên cạnh bếp lò, hiển nhiên là người nhà này bị Lan Đình khống chế kinh mạch, không thể nhúc nhích.
Lan Đình mềm lòng, sợ bọn họ bị đông cứng nên đặt mọi người ở gần bếp lò.
Nàng từ gian trong đi ra, nghênh tiếp ánh mắt xem xét của đám người Đường Sương và Lôi Mị, tự nhiên ôm quyền hành lễ nói:
– Lan Đình ra mắt Sương tỷ tỷ, Mị tỷ tỷ, Nhu tỷ tỷ.
Đổ mồ hôi, đối với chúng ta thật đúng là hiểu biết.
Đường Sương cùng Lôi Mị trao đổi ánh mắt với nhau, trên dáng người của Lan Đình nhận ra nữ tử xông vào trung tâm Ngu Nhạc đêm hôm đó chính là Lan Đình.
Trong lòng hai người nghĩ tới điều gì, đều nhìn về phía Đường Tiểu Đông.
Đường Tiểu Đông giả bộ không nhìn thấy ánh mắt cổ quái của hai nàng, gấp giọng hỏi:
– Đình Nhi, tình huống như thế nào?
Một tiếng Đình Nhi này làm Lan Đình cảm thấy ngọt ngào trong lòng, Đường Sương, Lôi Mị nghe vậy lại cảm thấy chua chua.
Chuyện Lan Đình viện thủ, các nàng cũng đã được nghe kể, trong lòng đối với Lan Đình cảm kích, chẳng qua không nghĩ tới quan hệ của hai người lại phát triển đến trình độ như vậy.
Ai, nữ nhân trong nhà còn chưa đủ nhiều sao?
Bất quá hai người đều nhìn ra được Lan Đình không phải nữ tử bình thường, lời nói hành động đều lộ ra phong phạm của tiểu thư khuê các, hơn nữa võ công cao cường, tuyệt không kém các nàng.
Thêm nữa, bây giờ là thời điểm phi thường, mặc dù trong lòng bất mãn nhưng phải lấy đại sự làm trọng trước.
Lý Đằng Giao, Đường Điềm bị địch nhân bắt đi, hiện tại sinh tử không rõ, sao không khiến người ta lo lắng?
Lan Đình liếc mắt nhìn nhị nữ một cái, thấp giọng nói:
– Mấy vị tỷ tỷ xin nhìn.
Nàng cầm một khối than củi trong tay, vẽ trên mặt đất một bức địa đồ, giản lược nói sơ qua địa hình một phen.
Cuối cùng, nàng thấp giọng hỏi:
– Mấy vị tỷ tỷ cảm thấy kế này được hay không?
Liên tiếp vài tiếng tỷ tỷ, khiến Đường Sương, Lôi Mị cảm thấy hơn nhiều, sau khi trầm ngâm một lúc lâu, đều cảm thấy phương án hành động Lan Đình đưa ra không có kẽ hở.
Mọi người đối với trí tuệ cùng tâm tư cẩn mật của nàng không khỏi rất bội phục.
Xác định phương án hành động, Đường Tiểu Đông lập tức phân công nhân công hành động.
Tặc nhân bắt cóc Lý Đằng Giao, Đường Điềm nếu tránh ở trong thôn trang nhỏ này, chắc chắn nơi này là một trong những sào huyệt bí mật của bọn hắn, tổ chức nhiều năm, khẳng định có địa đạo chạy trốn khẩn cấp.
Tuy rằng Trung Hoa đường dốc toàn lực xuất động, chẳng qua nhân công vẫn sợ không đủ, mặc dù bao vây cả thôn trang nhỏ, nhưng không ó sơ hở.
Bởi vì không thể xác định miệng địa đạo chạy trốn của tặc nhân, chỉ có thể chia tinh anh cao thủ Trung Hoa đường thành bốn tổ, rải khắp bốn phía, chỉ cần vừa phát hiện có người từ nơi nào đó chui ra, lập tức lên tiếng báo hiệu, triệu tập các tinh anh công kích.
