Lâm Hiến đẩy hành lý ra, tới trước mặt hắn, anh gầy đi rất nhiều, xương gò má nổi lên trên mặt, tóc cũng dài ra, cằm nhọn hoặc giấu trong bóng tối. Anh nhỏ giọng gọi tên Quách Vân, đáy mắt là sự ảm đạm ủ rũ, anh hơi run khóe miệng.
Anh nói: “Quách Vân, tôi… dự định sẽ đồng ý trị liệu.”