Người vừa tiến vào Thủy Hành tinh, lập tức trốn vào tầng mây cởi chiến giáp trên người, một thân thường phục lao ra tầng mây, tiến vào Cẩm Tú địa xinh đẹp.
Trong tinh không loạn hết lên, trọng binh Bắc quân chặn lại quân Cận Vệ cùng nhân mã Bàng hệ.
– Giao người ra đây!
Hoa Nghĩa Thiên vừa chạy tới hiện trường, sau khi hỏi rõ tình hình lập tức đòi người từ chỗ Bắc quân.
Ai ngờ tướng lĩnh của đối phương trầm giọng nói:
– Người đã bị chúng ta bắt được, chúng ta nhất định phải điều tra rõ tình hình, nếu không không cách nào báo cáo kết quả, bên trên đã hạ lệnh áp tải Vương Lạc đi thẩm vấn, chắc chắn sẽ tra rõ mọi kết quả. Chúng ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc. Hoa đại đô đốc không nên làm khó chúng ta!
Vừa thấy tình hình như vậy, Hoa Nghĩa Thiên liền biết Bắc quân có ý định che chở Vương Lạc. hẳn là thế lực sau lưng Vương lạc phát huy tác dụng, bằng không chỉ dựa vào Vương Lạc sao có thể điều động Bắc quân.
Biết không thể bắt được người, Hoa Nghĩa Thiên nhanh chóng lấy ra tinh linh báo cáo tình hình lên trên. Chuyện này đã không nằm trong phạm vi quyền hạn xử lý của hắn, chỉ có thể giao cho Thiên Đình định đoạt.
Thế lực khắp nơi cũng nhanh chóng báo cáo tình hình nơi này.
Hoàng Phủ Quân Nhu bị quân Cận vệ tới gần hỏi thăm tình hình, mím chặt môi, không có gần mấy người Bàng gia nữa.
Hoàng Phủ Yến cũng tới hiện trường, chờ Hoàng Phủ Quân Nhu từ bên trong quân Cận vệ đi ra ngoài, gọi lại. Trầm giọng hỏi:
– Xảy ra chuyện g?
Hoàng Phủ Quân Nhu giống như trả lời quân Cận vệ vậy, nói hết tất cả mọi chuyện, nhưng không đề cập tới chuyện liên quan tới Miêu Nghị.
– Tên Vương Lạc này đúng là mười phần khốn nạn!
Hoàng Phủ Yến thấp giọng mắng một câu, lại nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Quân Nhu khiển trách:
– Hồ đồ! Ngươi nhúng tay vào việc này làm gì? Đây là chuyện Hoàng Phủ gia có thể nhúng tay sao?
Không có chút nào vui mừng vì việc tôn nữ đúng lúc cứu Bàng Ngọc Nương, ngược lại còn tức giận. Bàng Ngọc Nương sống chết có quan hệ gì với Hoàng Phủ gia? Chuyện này không quan hệ tới đạo đức, trong mắt nhiều người quy củ quan trọng hơn đạo đức:
– Cút trở về, thành thật chút!
– Vâng!
Hoàng Phủ Quân Nhu đáp một tiếng, cúi đầu rời đi.
Tân tình dọc đường đi vô cùng phức tạp, nàng không thể không liên tưởng tới lời Miêu Nghị bảo nàng tách xa Bàng Ngọc Nương, nào có chuyện trùng hợp như vậy, nàng vừa rời khỏi chỗ Bàng Ngọc Nương, Bàng Ngọc Nương liền có chuyện, hiện giờ nàng hoài nghi chuyện này là do Miêu Nghị bày ra.
Trở lại trạch viện của Hoàng Phủ gia, lập tức trốn vào trong phòng mình, lấy tinh linh ra liền lạc với Miêu Nghị. Trực tiếp hỏi:
– Có phải do ngươi bày ra?
Miêu Nghị đang ở trong phủ Tổng đốc U Minh nghe lời này liên đoán được đã xảy ra vấn đề, hỏi:
– Bày ra cái gì?
Còn gạt ta? Hoàng Phủ Quân Nhu lập tức tràn ngập lửa giận, giận dữ hỏi:
– Chuyện Vương Lạc vô lễ với Bàng Ngọc Nương, ngươi dám nói được không phải do ngươi bày ra sao?
Miêu Nghị lập tức ý thức được quả nhiên Bàng Quán giở chiêu trò này, quay đầu liếc nhìn Dương Khánh ở bên cạnh, đều bị tên biến thái này tính tới, không biết hắn ăn gì mà lớn, còn may không phải đứng ở đối lập chính mình, bằng không tất phải diệt trừ!
Có một số việc nói ngoài miệng thì cảm thấy đơn giản nhưng dựa vào chút manh mối suy luận ra kết quả thì không phải ai cũng làm được, đây chính là khác biệt giữa người với người, chí ít Miêu Nghị hắn trước đó không nghĩ tới việc Bắc quân có thể giở trò trên người con gái mình.
Dương Khánh một bên nhìn hắn, thấy thế, thử hỏi một tiếng:
– Chẳng lẽ Cẩm Tú Vô Song hội thực sự xảy ra vấn đề rồi?