Trừ điều này ra, hầu như xung quanh Thủy Hành Tinh đều có trọng binh canh gác căn bản không có khả năng tự tiện xông vào.
Một viên tinh thể chẳng biết từ đâu ra được cải tạo thành một mặt phẳng bằng phẳng tạm thời, những người tới đây đều phải chứng minh thân phận tại đây rồi mới có thể đi vào.
Lượng công việc không nhỏ, người có chức vị Đô Thống trở lên cũng không ít, huống chi không ít người còn mang theo gia quyến tam thê tứ thiếp, số người tham dự nhiều khủng khiếp ra sao là điều có thể tưởng tượng được.
Có điều không phải ai cũng sẽ chạy tới mấy nơi náo nhiệt, cũng có người không thích náo nhiệt, cũng có người đã từng tham gia Vô Song hội cảm thấy nơi này cũng bình thường, không muốn tham gia nữa, cũng không phải sẽ có nhiều giới hay phái lớn tới dự.
Đặc biệt là bản thân những người có chức vị từ Đô Thống trở lên, đối với bọn họ mà nói, cảnh có đẹp hơn nữa cũng chẳng có gì thú vị, những người như vậy sẽ không hứng thú với Cẩm Tú Vô Song hội, điều khiến họ thật sự cảm thấy hứng thú chính thịnh hội ngự viên, ngàn năm một lần, chỉ có cấp bậc đứng trong hàng ngũ triều đình mới có thể tham gia, thật khao khát mà!
Vì vậy, trên căn bản. Cẩm Tú Vô Song hội là thịnh hội của gia quyến các vị quan chức Triều Đình, chứ bản thân các vị ấy không tới làm gì, cũng có một số người cho rằng đây là cơ hội luồn cúi gia tăng quan hệ.
Nơi kiểm tra, hộ vệ tùy tùng đi cùng bị cản lại, không được đi vào, chỉ để người tham dự tiến vào, nơi hội trường có cận vệ quân đóng giữ, không cần bọn họ vào làm gì cho thêm phiền, càng nhiều người càng dễ mắc sai lầm, đặc biệt là khi mang theo hộ vệ.
Số hộ vệ được những người tham dự mang đến tụ tập xung quanh đều là những con sô đáng sợ, cũng được coi là một tầng phòng ngự khác.
Mấy người Tả Nhi cũng đã tới, Yêu Tăng Nam Ba đích thân tới, hơn trăm người ăn mặc chiến giáp, ngụy trang thành nhân mã Thiên Đình, đứng trên một khối tinh thể nho nhỏ chờ, dùng pháp nhãn nhìn theo một nữ tử quyến rũ tới nơi kiểm tra.
Nữ tử tên là Hàn Lệ, dung mạo quả thật cũng đẹp như tiên trên trời, nhìn phong tình vạn chủng, da thịt vô cùng mịn màng, mềm mại non mềm tựa như có thể nặn ra nước, đôi mắt sáng càng long lanh mê người, khiến người ta như bị câu hồn.
Hàn Lệ chính là tình nhân của Hoàng Phủ Yến, nếu không có sắc đẹp nhường ấy, sao có thể lọt vào mắt xanh của Hoàng Phủ Yên chứ?
Nhưng tuy đẹp thì đẹp thật, nhưng ở nơi tập trung những gia quyền quyền quý này thì cô ả cũng chỉ bình thường thôi.
Sắc đẹp nhường ấy của cô ả đương nhiên khiến không ít người chú ý, đặc biệt là nam nhân tới dự hội, có điều chưa chứng minh rõ thân phận nên cũng không ai dám tới gần, chẳng may là nữ nhân của quan lớn nhà nào, nếu xảy ra chuyện gì thì có mười cái đầu cũng không cứu vãn được.
– Mau mau nhìn nữ nhân kia kìa, bộ ngực. Vòng eo bờ mông, thật là câu hồn mà! -Nhà ai vậy nhì? Hình như chưa gặp bao giờ ai qua đó hỏi đi.
– Để ta qua đó hỏi.
– Huynh điên rồi sao? Sau khi vào hội trường rồi hỏi cũng chưa muộn, đừng gây sự ở đây.