Pháp Thần Tinh Linh không muốn ở lại lâu thêm. Sau khi nàng phân phó cho hai nữ Tinh Linh xong, lập tức đứng dậy:
– Ta muốn vào trong sa mạc xem thử.
Nói xong, Pháp Thần còn quay đầu lại thoáng nhìn về phía Mạnh Hàn. Nàngdừng lại ở nơi nào đó trên người Mạnh Hàn một thời gian rất dài, khiếnMạnh Hàn thiếu chút nữa tưởng rằng chính mình có chỗ nào không thoảđáng. Sau khi quan sát trước sau nhiều lần, lúc này mới cảm thấy an tâm.
Ai cũng có thể nhìn ra được, Pháp Thần rời khỏi có chút không cam lòng.Thời điểm nàng rời khỏi hai nữ Tinh Linh, tâm tình không phải là vôcùng hài lòng, vào lúc này ai dám nói ra lời phản đối? Ngay cả LouisaLouise cũng phát hiện ra điều này. Sau khi lo lắng một hồi, hai nữ TinhLinh hình như đều trở nên hoạt bát. Vẻ mặt hai nàng đã khôi phục lại tựnhiên, Louise bắt đầu làm mặt quỷ với Mạnh Hàn.
Từ trong sa mạc đi ra, còn chưa về đến nhà đã gặp chuyện như vậy, tronglòng Mạnh Hàn tuy rằng không cam tâm tình nguyện, nhưng vẫn cần phải gặp mặt nữ hoàng Tinh Linh. Tuy rằng mình dựa vào thế của Tinh Linh mới cóthể nổi danh phát tài. Nhưng lợi ích của chuyện giải cứu hai nữ nô lệTinh Tinh còn chưa thật sự nhận được. Lại thêm vào chuyện lúc này, hắnhoàn toàn có thể cố gắng tranh thủ với nữ hoàng Tinh Linh một phen.
George đã rời khỏi đội ngũ đi thông báo. Những người khác ở lại, cùngMạnh Hàn theo tỷ muội Louisa trực tiếp chuyển hướng từ trong sa mạc đitới phía rừng rậm Tinh Linh. Pháp Thần Tinh Linh không hổ danh là PhápThần. Tuy rằng cả người của Tinh Linh Tộc là bảy người, nhưng ngaytrong sa mạc nơi nguyên tố ma pháp ít ỏi này, một mình Pháp Thần vâbxmang theo mọi người bay lên. Chờ thời điểm mọi người hạ xuống đã là bêntrong rừng rậm Tinh Linh.
Sau đó, Pháp Thần Tinh Linh liền liều mạng ném mọi người vào giữa rừngrậm Tinh Linh, bản thân lại nhanh chóng biến mất. Chắc hẳn nàng muốn đivào trong sa mạc nghiên cứu tìm tòi kỹ lưỡng một phen, nỗ lực tìm ra dấu vết do Benson lưu lại!
– Đại nhân vẫn chưa thật sự tiến vào rừng rậm Tinh Linh đúng không? Vừa vặn để ta dẫn đại nhân vào xem thử.
Pháp Thần vừa rời đi, Louisa liền biểu hiện bản thân là chủ nhân của rừng rậm.
Nói thật, Mạnh Hàn vẫn chưa thật sự tiến vào. Trước đây tuy rằng hắn đãtiếp xúc với các Tinh Linh mấy lần, nhưng chỉ ở biên giới của rừng rậmTinh Linh, căn bản ngay cả ma thú hung mãnh còn chưa từng nhìn thấy,hoàn toàn không tính là tiến vào rừng rậm Tinh Linh.
Louisa đi phía trước dẫn đường. Tất cả rừng rậm dường như sống lại vậy.Chỉ cần chỗ nào Louisa đi qua, tất cả thực vật đều sẽ tự động tách ra.Thậm chí có vài thực vật sẽ vô cùng khoa trương lấp bằng những chỗ mặtđất không bằng phẳng. Khi Mạnh Hàn đi lên, hoàn toàn chính là đường bằng phẳng, không có chút cảm giác tiến vào rừng rậm nào.
– Các Tinh Linh ở bên trong rừng rậm đều có năng lực khoa trương như vậy sao?
Mắt thấy tất cả những điều này phát sinh trước mắt, Mạnh Hàn vô cùngkhiếp sợ. Nếu như vậy, chỉ cần rừng rậm Tinh Linh tồn tại một ngày, cácTinh Linh ở trong rừng rậm chính là vô địch. Nhưng tại sao còn có TinhLinh bị biến thành nô lệ như vậy?
– Đương nhiên không phải. Đây là thiên phú ma pháp đặc biệt của ta.
Louisa nhìn thấy sự khiếp sợ trong mắt Mạnh Hàn, nàng cảm thấy hài lònggiống như hiến vật quý, giống như cho người nhà của mình xem hài tử.Mạnh Hàn biểu hiện kinh ngạc như vậy, khiến Louisa cảm thấy vô cùng thỏa mãn:
– Ta có ma pháp thiên phú hệ thực vật.
– Thực là thiên phú không tồi.
Mạnh Hàn gật đầu tán thưởng. Sau đó hắn quay đầu về phía Louise, tò mò hỏi:
– Louise, ma pháp của nàng là thuộc tính gì?
Mạnh Hàn hỏi vấn đề này xong, đột nhiên lại phát hiện, Louisa và Louiseđều có chút trầm mặc. Louisa còn không ngừng chớp mắt ra hiệu với MạnhHàn tình. Đương nhiên Louise không nhìn thấy hành động của Louisa. Xemra bộ dáng của nàng rất gấp gáp khiến Mạnh Hàn không hiểu ra sao.
Về phần Louise, trong chớp mắt nàng đã không còn vui vẻ kiêu ngạo chỉcho Mạnh Hàn thấy về rừng rậm Tinh Linh như lúc trước nữa. Cả người nàng dường như lập tức trở nên uể oải. Nàng cúi đầu cũng không nói chuyện.
– Sao vậy?
Mạnh Hàn có chút kỳ quái nhìn về phía Louise hỏi. Nhìn thấy nàng cúi đầu, dáng vẻ rất không vui, hắn lại càng không rõ.