Hai bóng người lại luân phiên đổi chỗ cho nhau, quyền phong dữ dội trút ra, bề mặt lôi đài từng chút một bị đánh sụp, rồi đột nhiên một kích mạnh mẽ khiến cả hai đều lui ra trăm trượng, chân lảo đảo giậm mạnh lên đất.
Khán giả nín thở, chẳng ai dám thở mạnh.
Đệ tử Thái Đỉnh linh viện thì há mồm trợn mắt. Lần đầu tiên họ nhìn thấy có người chiến ngang tay với phương thức chiến đấu kịch liệt như thế với Huyết Thí. Mà lúc này đối thủ của hắn chỉ là một tiểu tử Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, trước nay đối đầu với địch thủ cỡ đó, hắn đều nghiền nát đối phương mà chiến thắng.
Liễu Tranh cũng tròn mắt ngạc nhiên, đệ tam Thiên bảng quả nhiên lợi hại…
Liễu Tranh thực lực cũng không tệ, nhìn rõ ràng giao đấu lúc nãy khi vừa bắt đầu đều do Huyết Thí phát động công kích trước, Mục Trần gần như chỉ biết phòng ngự hạ phong. Nhưng chiến đấu tiếp diễn, tên kia càng ít chống đỡ hơn, rồi lát sau nữa thì bên tám lạng kẻ nửa cân, chẳng ai áp chế được ai.
Phía bên kia, Tô Huyên thì thở phào mừng rỡ.
– Hắn đang làm quen với sức mạnh cơ thể vừa mới tăng vọt!
Lạc Li nhẹ giọng nhận xét. Nàng hiểu rõ Mục Trần, vừa nãy rõ ràng là hắn dùng Huyết Thí để ma luyện sức mạnh cơ thể tăng vọt sau khi bế quan. Đến khi đã thuần thục rồi, thì cái tên Mục Trần hung hãn mà nàng biết đã trở lại.
Tô Huyên gật đầu. Nói gì thì Mục Trần khi mới Hóa Thiên cảnh sơ kỳ còn dám ác chiến với Cổ Thiên Viêm, nào có dễ để cho đối phương áp chế như vậy.
– Cũng có chút năng lực!
Huyết Thí trên lôi đài tỏ ra âm lãnh, cuối cùng đã rõ vì sao Mục Trần có thể trở thành đệ tam Thiên bảng. Tên kia tuy chỉ có thực lực Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, nhưng linh lực thì cổ quái, sức mạnh cơ thể cũng cường hãn, khó trách chẳng tỏ ra lo lắng.
– Nhưng mà nếu chỉ có như vầy, hôm nay ngươi chẳng thể nào an ổn rời khỏi đây!
Huyết Thí càng tỏ ra sắc lạnh, chiến lực của Mục Trần rõ ràng vượt xa thực thực bản thân, nhưng muốn thắng hắn thì khác biệt vẫn còn quá lớn.
– Huyết thần quyết, Huyết Hà Thông Thiên!
Huyết Thí bay vụt lên trời, tay vỗ vào nhau, huyết quang ngập trời hội tụ lại, hình thành một dòng sông máu uốn lượn như huyết long, huyết tinh nồng đậm.
– Chịu chết cho ta!
Huyết Thí hét to, con sông máu đáng sợ đổ ấp xuống, mưu tính đè nát Mục Trần.
Ai nấy đều thấy Huyết Thí định dùng thủ đoạn ác liệt chấm dứt mạng sống Mục Trần.
Bất quá, Mục Trần là kẻ mà hắn muốn trấn áp thì được sao? Tuy nói Huyết Thí có lẽ còn mạnh hơn Cổ Thiên Viêm một chút, nhưng bây giờ thì Mục Trần mạnh hơn lúc tham gia Thú Liệp chiến không chỉ một chút.
– Chẳng đến lượt ngươi nói câu đó!
Mục Trần lui gấp, mười ngón tay biến ảo không ngừng khiến người ta hoa cả mắt. Rồi hắc viêm như biển lửa phừng phừng bốc cao.
Sau lưng hắn lại có tinh tú thành hình, một dao động cực kỳ kinh khủng bộc phát.
“Grécccccc!”
Một tiếng kêu đáng sợ vang vọng, nơi tinh tú xuất hiện một cánh chim đỏ rực lửa, hỏa dực giang rộng như một con hỏa thần thú. Nhiệt độ trong không gian đột nhiên tăng cao, không khí cũng bị đốt nóng đáng sợ.
– Đó là…
Tô Huyên kinh ngạc nhìn con chim lửa khổng lồ, thần tình chấn động.
– Tứ Thần Tinh Túc Kinh, Chu Tước thần ấn!
Mục Trần quát lên, tay vung tới, chu tước sau lưng hắn vẫy cánh. Độ nóng đáng kinh hãi theo đôi cánh huyễn lệ cấp tốc tăng lên, lao tới hung hăng công kích dòng sông máu.
Chu Tước thần ấn, thực lực Mục Trần càng ngày càng mạnh mẽ, hắn càng thuần thục hơn đối với bộ thần quyết Tứ Thần Tinh Túc Kinh!
“Phừng phừng!”
Hai đòn công kích va vào nhau, sông máu bốc lên từng làn hơi nước đỏ thẫm, huyết hà ngưng tụ từ linh lực hùng hậu bị bốc hơi nhanh chóng.
Huyết Thí biến sắc. Huyết hà của hắn do linh lực ngưng tụ mà thành, dù có gặp biển lửa cũng dập tắt, nhưng không ngờ bị con chim lửa khổng lồ của đối phương đốt sạch.
Hắn tu luyện thần quyết gì chứ?
– Xem ai trấn ai cho biết!
Mục Trần thì không dư thời gian cho hắn suy nghĩ, thần sắc lạnh băng điều khiển chu tước thổi ra lửa lớn, bốc hơi sạch sẽ Huyết Hà của hắn.
“Grécccccc!”
Chu tước bốc hơi hết Huyết Hà, vẫn chưa hề biến mất, lại hóa thành một luồng lửa kinh thiên xuyên phá không trung đánh mạnh vào chân thân Huyết Thí.
“Bùm!”
Ngọn lửa bùng nổ trên cao, cực kỳ sướng mắt.
Đám đệ tử Bắc Thương linh viện reo hò sung sướng, Mục Trần phản đòn quá đẹp, hoàn hảo cực kỳ. Đệ tử Thái Đỉnh linh viện thì tái mặt, mất sạch uy thế khi trước.
– Lợi hại…
Tô Huyên cũng khoái chí tán thưởng.
Lạc Li nhíu mày nhìn vào nơi ngọn lửa cháy ngập tràn trên cao kia.
Mục Trần vẫn chưa hề thả lỏng phòng vệ, hắc lôi xẹt qua đôi mắt, cất giọng thản nhiên.
– Nếu cả một chiêu cũng đỡ không được, vậy thì lo tự mình cút khỏi Bắc Thương linh viện đi.
Nghe hắn nói vậy, đệ tử Bắc Thương linh viện cả kinh, Huyết Thí vẫn chưa bại?
Mọi người lập tức chú ý đến đám cháy trên cao, lát sau ngọn lửa lụi tàn, lộ ra một thân ảnh mặc giáp trụ đỏ như máu, như một sát thần hung tợn.
Mùi máu tươi khó ngửi càng lúc càng nhiều.