Tra Như Diễm mặt đầy nước mắt, nói:
– Lão gia, thiếp năm lần bảy lượt đẩy Ngưu Hữu Đức vào chỗ chết. Ngưu Hữu Đức đang muốn báo thù đó, một khi gả con gái cho Ngưu Hữu Đức, hắn nhất định sẽ ngược đãi con bé! Là lỗi của thiếp, đều là lỗi của thiếp, chỉ cần hắn chịu tha cho Tiếu Tiếu, thiếp sẽ không truy cứu chuyện trước kia nữa, buông tha cho con gái ta đi mà!
Cái gọi là suy bụng ta ra bụng người, bà cho rằng mình hận Ngưu Hữu Đức như vậy, Ngưu Hữu Đức chắc hẳn cũng sẽ hận bà, con gái mà rơi vào tay Ngưu Hữu Đức thì thật chặng dám tưởng tượng hậu quả, e là sống không bằng chết!
Bàng Quán cau mày, nói gì vớ vẩn thế, người như Ngưu Hữu Đức mà còn tính toán nhỏ mọn như đàn bà thế à? Ai thèm so đó cái chuyện vớ vẫn ấy của nhà bà?
Lão biết phu nhân lào hiểu lầm rồi, cũng biết nếu không cởi nút thắt trong lòng phu nhân, phu nhân sẽ không đồng ý gả con gái cho Ngưu Hữu Đức. Do dự mãi, vốn dĩ có một số chuyện lão không tính nói cho Tra Như Diễm, nhưng nghỉ nghỉ một lát, vẫn trầm ngâm nói:
– Như Diễm, Ngưu Hữu Đức không nhỏ mọn như vậy nữa đâu, hắn không để bụng chuyện năm đó đâu.
Tra Như Diễm lắc đầu: -Làm gì có chuyện đó!
Bà nghĩ là mình không bỏ qua được thì sao đối phương lại bỏ qua chứ.
Bàng Quán dìu bà, thấp giọng nói:
– Nàng có muốn làm Vương phi không?
– Không muốn.
Mở miệng cự tuyệt xong Tra Như Diễm mới phản ứng lại, bỗng nhiên sững sờ, rưng rưng nhìn chồng, tưởng mình nghe nhầm. Bàng Quán:
– Nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, không lâu sau, toàn bộ địa bàn Nam quân sẽ là của ta, đến lúc đó ta chính là Thiên Vương quản lý Nam quân, mà nàng, chính là Vương phi của ta!
– Chuyện này…
Tra Như Diễm lau nước mắt, ánh mắt vụ sáng, nghi ngờ hỏi:
– Sao có thể có chuyện này? Làm gì có chuyện Hạo Thiên Vương thoái vị nhường cho chàng?
Bàng quán:
– Ngưu Hữu Đức năng chinh thiện chiến, trong tay có mấy chục triệu đại quân tinh nhuệ!
Tra Như Diễm có ngốc cũng hiểu ra rồi, dây là liên hôn, gả con gái cho Ngưu Hữu Đức để đổi lấy sự giúp đỡ của hắn, bà cắn cắn môi, nức nở nói:
– Nhưng Ngưu Hữu Đức đã có chính thế, sao con gái của thiếp có thể làm thiếp được?
Bàng Quán thấp giọng khiển trách:
– Hồ đồ! Một khi thành chuyện, ta có địa vị gì cơ chứ? Giúp con gái lên làm chính thất chẳng phải là điều dễ dàng sao? Cần gì phải lo lắng?
Hiện giờ các nghĩ của lão giờ cũng giống hệt Quảng Lệnh Công năm xưa, đều cho rằng sau này có thể đưa con gái lên làm chính thất.
Tra Như Diễm thu nước mắt lại, nghĩ như vậy, hình như chồng mình nói cũng có lý.
Bàng Ouán:
– Nàng có từng nghĩ, một khi ta thành Thiên Vương chưởng quản Nam quân, nàng chính là Vương Phi, hơn nữa là Vương phi danh chính ngôn thuận không phải là người nữ nhân tái giá của Quảng gia có thể so sánh!
Tra Như Diễm lại lau nước mắt, cắn môi không nói, trong đầu lóe qua ý nghĩ, vậy chẳng phải địa vị của mình trong đám nữ nhân khắp thiên hạ chẳng phải chỉ đứng sau Thiên Hậu ư? Bàng Quán biêt bà đã rung động, tận dụng thời cơ nói:
– Nàng nghĩ mà xem, nếu ta là Thiên Vương, con trai nàng chính là Thiên Vương tương lai! Tà thành Thiên Vương, cũng đồng ý với điều kiện của Ngưu Hữu Đức, phong Ngưu Hữu Đức thành Mão Lộ Nguyên soái, Tiếu Tiếu trẻ như vậy đã có thể trực tiếp trở thành phu nhân Nguyên soái, chuyện tốt như vậy làm gì có chuyện dễ tìm? Nữ nhân khắp thiên hạ có ước ao mấy cũng không bì kịp. Thử hỏi nhìn khắp thiên hạ, nàng có thể tìm được con rễ nào mạnh hơn. Ngưu Hữu Đức sao? Ta không nghĩ cho con gái, chẳng lẽ lại hại con bé ư?