– Nhu tỷ tỷ, đang suy nghĩ gì đó?
Đường Nhu đỏ mặt!
Vào lúc này, còn có thể nghĩ gì được? Đương nhiên là nghĩ đến tướng công rồi, biết rõ còn cố hỏi.
Khuôn mặt nàng đỏ bừng ôm gối trắng che mặt, đột nhiên thấy sau lưng tê rần, cả người mềm nhũn ngã xuống giường.
Nàng hoảng sợ nói:
– Đằng Giao muội muội, muội…. Muốn làm gì…
Lý Đằng Giao nở nụ cười quỷ dị, rút chiếc gối trong lòng nàng ra, ha ha cười nhẹ nói:
– Nhu tỷ tỷ, tướng công nói chạy tới chạy lui không tiện, không bằng ba người ngủ chung một giường, hì hì.
Dứt lời, liền duỗi tay sờ bộ ngực của nàng, dựa theo lời dạy của Đường Tiểu Đông, giống như nam nhân bình thường âu yếm toàn thân của nàng.
Đường Nhu trước giờ nào đã gặp qua tình huống này, vừa thẹn vừa khẩn trương nói:
– Đằng Giao muội muội, muội… Muội… Không… Được… Như vậy…
Sau khi nàng tắm gội, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu hồng nhạt, mặc thế này đương nhiên là để tiện cho tướng công, bất quá hiện tại lại thuận tiện cho Lý Đằng Giao.
Tiểu ny tử sử dụng cả mồm lẫn tay, học thủ đoạn khiêu khích khiến nàng khó kìm lòng nổi của tướng công, khiến cho nàng thở dồn dập.
– Đằng Giao muội muội… Không được… Ngô… Ngô…
Nàng há mồm nói chuyện, Lý Đằng Giao liền dùng miệng mình chặn miệng nàng, học tướng công hôn môi.
Đường Nhu xấu hổ vạn phần, muốn giãy dụa, nhưng bị Lý Đằng Giao điểm huyệt chế trụ, không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu ny tử tùy ý làm bậy trên người mình.
Nàng liều mạng đè nén, bất quá thủ đoạn của tiểu ny tử này lại lợi hại như tướng công, rõ ràng biết rõ chỗ nào là bộ vị mẫn cảm của nữ nhân, khiêu khích nàng thở gấp rên rỉ.
– Nha, làn da của Nhu tỷ tỷ thật là trắng mịn.
Lúc nói chuyện, đầu ngón tay của tiểu ny tử trượt nhẹ trên làn da của nàng, khiến toàn thân nàng co rút lại.
Bản thân bị tiểu ny tử giày vò đến thiếu chút nữa thở không ra hơi, trong mơ mơ màng màng đột nhiên nàng cảm thấy hai đại thủ xoa chân của nàng.
n, khí tức quen thuộc, nhiệt độ cùng cảm giác quen thuộc…
Là tướng công tới rồi.
Nàng xấu hổ dị thường nhắm chặt con ngươi, mặt đẹp đỏ hồng, liên tục rên rỉ.
Trước đó, nàng sớm đã bị tiểu ny tử làm cho xuân tình nhộn nhạo khó nhịn, chẳng qua là liều mạng đè nén.
Hiện tại, tướng công đã đến, đ cũng nhìn thấy tiểu ny tử làm xằng làm bậy, nàng cũng biết tiểu ny tử dám làm như thế, nhất định là do tướng công bày mưu đặt kế.
Dù sao đã như vậy, nàng dứt khoát phóng túng bản thân.
Lý Đằng Giao đã sớm tràn ra xuân triều, nhanh chóng cởi sạch đồ trên người, gia nhập vào vòng chiến.
Đường Nhu chưa từng trải qua tình huống này, trước sau bị giáp công, càng trở nên mê loạn, thở gấp, lớn tiếng rên rỉ, trái ngược với cực lực đè nén thường ngày.
Một khi hoàn toàn phóng túng, thì càng điên cuồng phóng đãng.
Ba người tận tình phát tiết, hết sức điên cuồng, cho đến khi kiệt lực mới ôm nhau ngủ.
Một đêm hết sức điên cuồng, nam nhân có làm bằng sắt cũng thấy mệt, Đường Tiểu Đông ngủ say sưa, trong lòng còn ôm một cơ thể trần truồng, cũng không biết là Đường Nhu biểu muội hay Lý Đằng Giao, đột nhiên cảm thấy lỗ tai truyền đến đau nhức, làm hắn giật mình tỉnh dậy.
– Ôi chao…
Lỗ tai đau điếng làm hắn không khỏi kêu ra tiếng, người ôm trong lòng cũng bừng tỉnh, hô ra tiếng.
Lý Đằng Giao từ trên giường ngồi dậy luống cuống tay chân lấy quần áo che thân thể, khuôn mặt đỏ bừng.