Tiếp theo đó, lại có một con quái khổng lồ mặt người thân thú xuất hiện. Địa kiếm bay lên, chém ra thêm một nhát, giết nó gọn ghẽ.
Trong một lúc, không còn con quái vật nào xuất hiện từ hư không. Cố Thanh Sơn đột nhiên nói: “Đừng giết quá nhanh, dọa bọn chúng sợ thì không tốt lắm đâu.”
“Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?” Địa kiếm hỏi.
“Kết bạn.” Cố Thanh Sơn nói.
Địa kiếm không nhịn được lại xoay một vòng xung quanh hắn, nói: “Kỳ lạ, ngươi đâu có nhập ma, mà sao hôm lại làm việc quái lạ như vậy.” Địa kiếm tiếp tục cảm nhận, hỏi: “Ngươi chỉ là làm ra trạng thái đột phá, vốn không thúc đẩy linh lực để đột phá thực sự, đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Tại sao?”
“Dẫn dụ bọn chúng xuất hiện.”
“Dẫn dụ bọn chúng… xuất hiện?”
“Đúng, bây giờ giải thích rất là phức tạp, một chút nữa ngươi sẽ hiểu.” Cố Thanh Sơn nói.
Ngay sau đó, ánh mắt hắn chợt sáng ngời, hắn vỗ tay một cái nói: “Cuối cùng cũng đến rồi.”
Chỉ thấy trong hư không, một Thiên Ma nữ quyến rũ xinh đẹp bay xuống. Quần áo nàng ta cởi ra một nửa, eo thon hơi lộ ra, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Cố Thanh Sơn.
“Hi hi hi, một thiếu niên anh tuấn đang muốn đột phá cảnh giới Hóa Thần, thật đúng là khiến người khác kinh ngạc.” Thiên Ma nữ cười nói.
“Rất vui được gặp cô, ta là Cố Thanh Sơn, xin hỏi tên họ cô là gì?” Cố Thanh Sơn lễ phép nói.
“Độ kiếp vô vị biết bao, cùng chơi với tỷ tỷ đi, tỷ tỷ có rất nhiều chuyện thú vị muốn dạy cho đệ.” Thiên Ma nữ vừa cười vừa lay động vạt áo. Một làn sương mù màu hồng như có như không tỏa ra bốn phía, dần dần vây lấy Cố Thanh Sơn.
Thiên Ma nữ hài lòng cười cười, từng bước từng bước đi đến gần Cố Thanh Sơn. Bên kia, hắn vẫn ngồi im như tượng, không có bất kỳ hành động gì.
Thiên Ma nữ thấy vậy, cất giọng yêu kiều: “Yên tâm, sẽ không đau đâu, một chút là xong ngay.”
Nhưng ngay trước khi Thiên Ma nữ kịp động thủ, Địa kiếm chợt lóe qua, hai tay của nàng ta lập tức rơi xuống đất.
Nàng ta kêu lên thảm thiết, hoảng loạn muốn trốn vào hư không, nhưng Địa kiếm đã bay lên lần nữa.
“Giữ lại tính mạng!” Cố Thanh Sơn khẽ nói.
Địa kiếm khựng lại, sau đó nhẹ nhàng kề sát cổ của Thiên Ma nữ.
Cố Thanh Sơn thở hắt ra, nói với Thiên Ma nữ: “Yên tâm, chỉ cần kết bạn và trò chuyện với ta một chút, là cô có thể đi rồi.”
Thiên Ma nữ trừng mắt thật to, hoài nghi không biết bản thân mình có nghe lầm hay không.
“Ngươi vừa mới nói, ngươi muốn kết bạn với ta?” Nàng ta quên hết cả đau đớn, hỏi.
“Đúng.”
“Ngươi biết thân phận của ta?”
Cố Thanh Sơn gật đầu.
Đôi mắt của Thiên Ma nữ khẽ động, không thèm để ý đến thanh kiếm đang kề trên cổ mình, đi đến trước mặt Cố Thanh Sơn ngồi xuống. Sau đó, nàng ta dựa vào lòng hắn, nũng nịu nói: “Này chàng trai, ngươi thích ta à?”
Cố Thanh Sơn cười, giọng nói lại trầm xuống: “Nếu như cô còn làm càn, ta vẫn sẽ lấy mạng của cô.”
Cảm nhận được sát khí phát ra từ trên người hắn, Thiên Ma nữ cũng không dám tiếp tục bám lấy hắn nữa. Nàng ta thu lại dáng vẻ quyến rũ, cúi đầu nhìn hai cánh tay của mình. Lúc này, trên đó đang từ từ mọc ra hai cánh tay, mà cánh tay trên mặt đất thì đã biến mất.
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Thiên Ma nữ nhìn kẻ quái dị trước mắt mình, hỏi.
“Ta biết các cô có thủ lĩnh, có lẽ là tồn tại kiểu như là Thiên ma Thánh chủ, cô có thể giúp ta chào hỏi một tiếng không?” Cố Thanh Sơn nói.
Thiên Ma nữ nhìn hắn, tưởng rằng mình đã nghe lầm rồi. Trong cuộc đời không quá dài của mình, nàng ta đã từng xuyên qua rất nhiều thế giới, từng gặp được rất nhiều chuyện kỳ lạ, nhưng chuyện xảy ra hôm nay, đã vượt ra khỏi nhận thức của nàng ta.
“Ngươi chủ động muốn gặp Ma Quân?” Thiên Ma nữ nghe được câu này thì rất bất ngờ, hỏi lại.
“Đúng vậy, phiền cô ở giữa giới thiệu cho.” Cố Thanh Sơn nói.
“Chỗ này của ngươi không sao chứ?” Thiên Ma nữ chỉ vào đầu mình, hỏi.