“Đến lúc rồi! APhi”, Đông Phương Hạ quát to một tiếng.
“Có tôi”.
“Hành động!”
Có A Phi và những người khác gia nhập, người của Trương Vũ Trạch lập tức giảm bớt được không ít áp lực! Nhưng lúc bọn họ nhìn thấy thủ đoạn hung tàn và ý chí giết địch mạnh mẽ của các anh em Lang Quân, ngay lập tức bị bầu không khí này cảm hóa!
Thứ mà các anh em Bạch Hổ Đường mang đến là sát khí, mạnh hơn cả tinh anh của Tào Bang! Đường chủ Tào Bang nhìn thấy cảnh này, không dám tin vào mắt mình. Yên Kinh, lúc nào lại xuất hiện một nhóm người có thực lực mạnh mẽ đến vậy.
Cù Đào cũng bị sát khí của nhóm người A Phi làm cho khiếp sợ! Nhìn thấy nhóm người A Phi bọn họ sau khi chém được người của mình còn chém thêm vài đao nữa, thần kinh Cũ Đào không khỏi căng lên! Mặc dù hai đường chủ của Tào Bang kinh sợ sức chiến đấu của nhóm người A Phi, nhưng cũng không để trong lòng, vẫn như cũ liên thủ đối phó Trương Vũ Trạch. Thấy vậy, sắc mặt của Trương Vũ Trạch khẽ trầm xuống, cầm chặt đao thép nghênh chiến với hai đường chủ Tào Bang.
“Ngu ngốc…”
Trương Vũ Trạch đã bị trọng thương, sao có thể chịu được đòn tấn công của hai đường chủ Tào Bang chứ! Đánh chưa đến hai hiệp, phía sau lưng đã bị chém một nhát! Máu tươi tuôn ra! Trọng tâm không vững, liền ngã nhào về phía trước.
Nhưng, đúng vào lúc Trương Vũ Trạch sắp ngã xuống đất, hai bóng người trong đám người mạnh mẽ lao đến, một người dùng một tay đỡ lấy Trương Vũ Trạch, một người khác khí thế ngút trời đứng trước mặt hai đường chủ Tào Bang.