– Thống lĩnh, vẫn nên mau chóng liên hệ Vệ tổng quản để định đoạt.
Hơn trăm tên hộ vệ ở lại buông tiếng thở dài, nói với thủ lĩnh.
Tên thủ lĩnh nhắm mắt siết tay lắc lắc đầu, hắn không có cách nào tiếp thu hiện thực này, đường đường là gia chủ Hạ Hầu gia lại chết dưới mí mắt này, then chốt là không có đối đầu với kẻ địch, gia chủ liền chết, không hiểu chết ra sao, chết đột nhiên tới mức không kịp chuẩn bị, cái chết hoàn toàn không ngờ tới lại là tự sát?
Cuối cùng dùng sức vung vung nắm đấm, lấy ra tinh linh thỉnh tội.
Vệ Xu nhận được tin tức chỉ nói một câu chỉ thị:
– Tạm thời phong tỏa tin tức gia chủ lâm nạn, tránh khiên Hạ Hầu gia náo loạn!
Mà lúc này trong tinh không, Hạ Hầu gia khẩn cấp phối hợp, nhân mã trụ sợ Nam quân đã hỏa tốc phát động trăm vạn tinh nhuệ, dốc hết toàn lực chạy tới nơi này, đồng thời cao thủ Hạ Hầu gia quanh đây cũng mang người chạy hết tốc lực tới tiếp viện.
Thủ lĩnh hộ vệ nhận được chỉ thị lập tức truyền tin báo nhân mã các nơi lùi về, biểu thị đã không sao.
Trên thuyền cá giữa sông, Hạ Hầu Thác chèo thuyền, ánh nắng tươi sáng, sóng nước dập dờn.
Vệ Xu ngồi xếp bằng trong khoang thuyền, chậm rãi hạ tinh linh xuống, mặt phức tạp nhìn bóng lưng Hạ Hầu Thác, cât tiếng đau buồn nói:
– Lão gia, Nhị gia bị ám sát bỏ mình!
Cho dù sớm đà chuẩn bị tâm lý, thân hình Hạ Hầu Thác không nhịn được run lên, có điều sau đó lại tiếp tục không nhanh không chậm chèo thuyền.
– Bên cạnh hắn có hơn vạn cao thủ hộ vệ, mấy chục vạn đại quân tinh nhuệ trong chốc lát cũng chưa chắc có thể dễ dàng tổn thương lão Nhị, người nhà Hạ Hầu trải rộng khắp các khu vực, có thể bất cứ lúc nào liên lạc quân ở địa phương trợ giúp, ta cũng muốn biết Ngưu Hữu Đức làm sao lại đắc thủ, hắn phát động bao nhiêu người?
Vệ Xu rum run nói:
– Căn bản không thấy nhân mã của Ngưu Hữu Đức, Nhị gia tự sát, hộ vệ không ai nghĩ tới, không ứng phó kịp!
– Cái gì?
Hạ Hầu Thác thất thanh, ném mái chéo, xoay người lại. Trợn hai mắt nói:
– Tự sát? Sao có thể có chuyện đó được? Vệ Xu:
– Người đội hộ vệ nhìn thấy Yêu tăng Nam Ba, Nhị gia hắn là trúng. Tác mệnh phạm âm của Yêu tăng!
Con ngươi Hạ Hầu Thác co lại, vội hỏi: – Bọn họ sao có thể xác nhận đó là Yêu tăng? – Không ít người tận mắt nhìn thấy, tuyên Phật hiệu, bên
trong sương mù xuất hiện bóng người hòa thượng kim quang, hai mắt như hai ngọn lửa vàng lập lóe…
Vệ Xu nói tình hình hộ vệ tả lại, lệ rơi đầy mặt, ngồi xếp bằng trong khoang thuyền không nhúc nhích.
Hầu kết Hạ Hầu Thác khó khăn di động, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi khó lòng che giấu, phải biêt hiện giờ. Yêu tăng vẫn chưa khôi phục chân thân, nhưng vẫn có thể dề dàng lây tính mạng gia chủ Hạ Hầu gia giữa một đám hộ vệ cường hần như trở bàn tay, lại nghĩ tới Thanh chủ và Phật chủ liên thủ dẫn theo đại quân tới nơi phong ân vân bị Yêu tăng trốn thoát, trong miệng khô lại, cổ họng có chút khó khăn nói: – Yêu tăng này so với năm đó còn… Hai chữ “đáng sợ” hắn không thể nói ra khỏi miệng.
– Yêu tăng sao lại biết con đường lão nhị đi, lão Nhị… Lời còn chưa dứt lại trầm mặc. Vệ Xu cắn răng nói:
– Khẳng định là Ngưu Hữu Đức tiết lộ tin tức cho Yêu tăng, khẳng định là Ngưu Hữu Đức mượn tay Yêu tăng!