Ngay khi con Xích Hỏa Hầu Vương này ra tay thì Mạc Phi Vân đã phát hiện, hắn giơ tay lên, một đám mây mù xuất hiện, bay thẳng về phía Xích Hỏa Hầu Vương.
Nhưng cũng ngay lúc này, một cái bóng đỏ rực chợt xuất hiện trong đám mây mù, chắn trước mặt Mạc Phi Vân.
Vì tình huống xuất hiện quá bất ngờ nên dù hắn là cường giả bậc Hồn Thánh cũng hoảng hồn, hắn ngàn vạn lần không ngờ bên trong đàn Xích Hỏa Hầu còn một hồn thú cực mạnh nữa. Đoàn mây mù bỗng trở nên âm u, hóa thành một tấm chắn trước người hắn.
Ầm.
Mây mù lại một lần nữa tán loạn, Mạc Phi Vân bị tấn công bay ra ngoài.
Cũng ngay lúc này, một cáo của Xích Hỏa Hầu Vương đã đến trước mặt Duy Na.
Mọi chuyện diễn biến quá nhanh và bất ngờ, không ai ngờ trong đàn Xích Hỏa Hầu còn một Hồn Thú mạnh không kém con dẫn đầu, con Hồn Thú ấy ẩn nấp giỏi đến mức tránh thoát được cà Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo.
Ngươi đang ở gần Duy Na nhất là Mộ Tuyết, nhưng tu vi Mộ Tuyết chỉ mới đến bậc Hồn Tôn, cô vốn không phải là đối thủ của con Xích Hỏa Hầu Vương tu vi hơn năm ngàn năm, chứ đừng nói chi là tình huống bất ngờ như vậy.
Những Hồn Vương, Hồn Đế vì quá tin tưởng vào thực lực của Mạc Phi Vân nên lúc này hoàn toàn không thể chạy đến cứu viện kịp thời. Duy Na thấy đòn tấn công kia đã đến trước mặt mình thì sợ đến mức đứng chết trân không biết làm gì nữa.
Đúng lúc này, một vật thể to lớn màu vàng nhạt từ đâu bay đến chắn giữa Duy Na và Xích Hỏa Hầu Vương. Không những thế, chiếc đỉnh lớn kia còn nháy mắt hóa lớn, ánh sáng màu vàng kim từ nó không ngừng lan tỏa ra bên ngoài, nó vừa đỡ lấy công kích của Xích Hỏa Hầu Vương, đồng thời cũng đẩy Duy Na ra ngoài.
Đừng thấy lần ngăn cản này có vẻ bình thường nhưng trong tích tắc, nó đã gần như thay đổi cả chiến cục.
Đôi trảo của Xích Hỏa Hầu Vương đánh vào Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh vang lên một tiếng keng thật lớn, thế mà chiếc đỉnh hoàn toàn không bị lay động chút nào. Từ ngày lấy được Hồn Hoàn Ám Kim Khủng Trảo Hùng, với sự tăng phúc từ Đỉnh Chi Uy, lực công kích bình thường đã không thể phá vỡ nó nữa.
Mộ Tuyết có vẻ bình tĩnh hơn Duy Na, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh vừa đẩy Duy Na ra thì Hồn Hoàn thứ ba trên người cô lóe sáng, từ dưới chân Xích Hỏa Hầu Vương chợt xuất hiện một cái vòng tròn màu trắng, ngay sau đó, lấy nó làm trung tâm, từng hoa tuyết không ngừng xuất hiện tụ thành một cái gió lốc cao đến ba thước, vây lấy Xích Hỏa Hầu Vương ở bên trong.
Hồn Kỹ hệ Khống Chế thật mạnh, Hoắc Vũ Hạo thầm kinh ngạc, thông qua Tinh Thần Tham Trắc, hắn cảm nhận được kỹ năng này Mộ Tuyết có thể sử dụng trong tích tắc, chỉ cần sử dụng thích hợp thì căn bản không thể né tránh. Trong hệ Khống Chế, những kỹ năng thế này gọi là Cường Khống (cường: mạnh, mạnh mẽ), trừ phi lấy cứng đối cứng để thoát ra ngoài, căn bản không còn cách nào khác.
Ánh lửa trên người Xích Hỏa Hầu Vương nháy mắt nở rộ, vì sự chênh lệch tu vi nên cơn lốc tuyết không thể vây khốn nó lâu được. Nhưng chỉ cần vài giây ngắn ngủi thôi đã đủ quyết định vận mệnh của nó rồi.
Chiến Hồn Vương hệ Mẫn Công ban nãy bị nó tấn công lách người né ngang, Hồn Hoàn thứ năm trên người đã lóe sáng, một đôi dao găm đâm thẳng vào người Xích Hỏa Hầu Vương, nháy mắt đã để lại hơn mười vết thương.
Cách đó không xa xuất hiện một ảo ảnh màu tím, người kia giơ cao thanh trúc màu tím kéo cong như một chiếc cung rồi vung xuống liên tục.
Xích Hỏa Hầu Vương bị đánh ngã rạp xuống đất, tiếng xương gãy vang lên rõ to vào tai mỗi người ở đây.
Ảo ảnh màu tím từ từ biến mất, quay trở lại trong lòng bàn tay Bắc Đường, trong nháy mắt đó, thanh trúc của hắn đã cao lên đến tận hơn sáu trượng, với sự phối hợp của hai Hồn Vương, cộng thêm sự khống chế của Mộ Tuyết, rốt cuộc cũng đánh chết được con Xích Hỏa Hầu Vương.
Cùng lúc đó, Mạc Phi Vân ở bên kia đã bị chọc nổi giận, hàng loạt các Hồn Kỹ mạnh mẽ không ngừng được sử dụng, ban nãy trong rừng dày đặc Xích Hỏa Hầu, nháy mắt đã bị giết chết tan tác.
Khi Xích Hỏa Hầu Vương bị đánh chết, sự chú ý của Hoắc Vũ Hạo liền chuyển sang phía con Xích Hỏa Hầu đã tấn công Mạc Phi Vân ban nãy, mà bây giờ phải gọi nó là Sí Hỏa Hầu mới chính xác.
Bộ lông màu đỏ rực của nó như muốn bốc cháy lên rồi, cả người chỉ cao chừng ba thước nhưng khí thế lại hơn hẳn những con Xích Hỏa Hầu khác.
Loài Xích Hỏa Hầu này, miễn có tu vi trên vạn năm thì bộ lông sẽ hóa thành màu đỏ ánh kim, và tên nó cũng đổi thành Sí Hỏa Hầu. Nói cách khác, con Sí Hỏa Hầu tấn công Mạc Phi Vân mới thật sự là Hầu Vương của cả bầy Xích Hỏa Hầu kia. Đây là lý do vì sao bọn chúng gặp phải cường địch mà không hề có ý lui bước. Tiếc là, bọn chúng là Hồn Thú, dù sao cũng vẫn là Hồn Thú, chiến thuật của bọn chúng làm sao so được với trí tuệ của loài người. Khinh địch sẽ phải trả giá lớn, chính là sinh mạng của chính mình.
Con Sí Hỏa Hầu thấy tộc nhân của mình bị giết, ý muốn báo thù thúc dục khiến nó không hề có ý định lùi bước. Mà Mặc Phi Vân vì ban nãy suýt chút đã gây nên họa lớn mà nổi giận điên cuồng, thực lực thật sự của hắn cũng hoàn toàn bộc lộ.