(dreamhouse2255)
Tư liệu Đan Vọng truyền rất nhanh liền tới tay đám người Lê Dĩnh.
Lê Dĩnh nhìn hình ảnh trong ngọc giản, khiếp sợ nói: “Đây là hình ảnh Diệp Phàm thăng cấp Nguyên Anh!”
Lê Dục cũng rất kinh ngạc: “Hắn có phải là đã tạo nghiệt quá nhiều rồi không, cư nhiên đưa tới lôi kiếp cường hãn như thế.”
“Đưa tới lôi kiếp như vậy không đáng sợ, đáng sợ là, hắn lại vẫn còn sống.” Lê Dĩnh nói.
Lê Dục hít sâu một hơi: “Đúng là xem thường hắn rồi.”
Bên trên động phủ của Diệp Phàm thỉnh thoảng lại có hồn thú mới xuất hiện, theo thời gian trôi đi, hồn thú mà Diệp Phàm ngưng kết ra càng ngày càng thật, uy áp càng ngày càng lớn, Lê Dục nhìn hồn thú của Diệp Phàm, thỉnh thoảng lại có cảm giác như đang bị cự thú Hồng Hoang nhìn chằm chằm vào.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Lê Dục vẫn chịu đả kích không nhỏ.
“Lê thiếu, Lê tiểu thư, bằng không, chúng ta trở về Trung Đại Lục trước đi.” Đan Mặc lo lắng nói.
Lần này về Nam Đại Lục Đan Mặc còn có một nhiệm vụ nữa là bảo vệ Lê Dục cùng Lê Dĩnh, hai người chịu một chút thương tổn thôi hắn liền không thể thoái thác tội của mình.
Lê Dục không vui nói: “Trở về? Đan Tháp còn chưa lấy lại được, hai tay trống trơn trở về, ta không cần mặt mũi nữa sao!”
(dreamhouse2255)
Lê Dĩnh cau mày, nàng cũng không đồng ý cứ như vậy mà về, trước khi đi, nàng đã cam đoan với lão tổ, nếu như xám xịt trở về, vậy liền quá mất mặt.
……
Diệp Phàm dùng hơn mười ngày, thuần thục nắm giữ Hồn Thủ Ấn.
Sau khi Diệp Phàm thông hiểu đạo lý về Hồn Thủ Ấn, Ngao Tiểu No liền thúc giục Diềp Phàm nhanh đi thu phục Lưu Vân Tinh Ti, Diệp Phàm cảm thấy Ngao Tiểu No tích cực như vậy nhất định là bụng dạ khó lường.
Nhưng Diệp Phàm cũng không muốn kéo dài quá lâu, học Hồn Thủ Ấn xong liền trở lại bên cạnh Đoạt Hồn Hồ.
Diệp Phàm hơi khó xử nhìn Đoạt Hồn Hồ.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Làm sao vậy?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không tìm thấy mắt trận! Ta vừa thả linh hồn lực ra thăm dò, linh hồn lực liền sẽ bị Nhiếp Hồn Trận bên dưới ảnh hướng.” Nhưng nếu không tìm thấy mắt trận, liền không thể phá trận.
Bạch Vân Hi nói: “Đừng miễn cưỡng quá, nếu như không nghĩ ra biện pháp, vậy thì chờ một chút đi.”
“Chờ không được a!” Ngao Tiểu No nôn nóng nói: “Ngươi thật là vô dụng!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm không vui nhìn Ngao Tiểu No một cái: “Ngươi ồn ào cái gì!”
Ngao Tiểu No ngồi trên đỉnh đầu Diệp Phàm, hung hăng cào tóc mấy cái.
Đầu Hành Tây phiêu ra, bay lên đỉnh đầu Diệp Phàm, nói: “Để ta đi đi, ta đi tìm mắt trận.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: “Mặt trời mọc từ phía tây sao, ngươi đang đánh chủ ý gì đấy?” Diệp Phàm thầm nghĩ: Hành Tây cả ngày lười biếng, có đôi khi sai sử cũng không chịu làm, bây giờ lại chủ động xin đi ra trận.
Hành Tây xoay xoay người, không vui nhìn Diệp Phàm: “Ngươi không cần thì thôi.”
Bạch Vân Hi nhíu mày, nhìn Hành Tây cùng Ngao Tiểu No, cảm thấy giữa Hành Tây cùng Tiểu no tồn lại giao dịch không bình thường gì đó.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: “Hành Tây chủ động xin ra trận, như vậy không phải rất tốt sao? Nhưng ngươi nhớ bố trí một cái trận pháp phòng hộ trước, đề phòng người khác đục nước béo cò.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được rồi.”
Diệp Phàm phất tay, bố trí một cái trận pháp Thiên cấp.
……(dreamhouse2255)
Lê Dĩnh vẫn luôn giám thị ở phụ cận Đoạt Hồn Hồ.
Trận pháp bên cạnh Đoạt Hồn Hồ vừa thành hình, lập tức liền dẫn tới sự chú ý của Lê Dĩnh.
Lê Dục cau mày, không vui nói: “Diệp Phàm kia cũng cẩn thận thật! Hắn bày ra trận pháp như vậy là đang đề phòng chúng ta sao?”
Lê Dĩnh rầu rĩ gật đầu: “Ta thấy hơn phân nửa là thế.”
“Bản lĩnh của hắn không tệ! Nhanh như vậy liền bố trí ra một cái trận pháp Thiên cấp.” Tuy rằng chỉ là trận pháp Thiên cấp hạ giai, nhưng nếu muốn công phá, vẫn cần chút thời gian.
Hành Tây chìm vào trong hồ, không lâu sau, nước hồ liền sôi sùng sục lên.
Trong hồ nước đang sôi trào, xuất hiện một cái lốc xoáy.
“Mắt trận ở trung tâm lốc xoáy.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm tung ra U Minh Kiếm, đâm thẳng về phía trung tâm lốc xoáy.
Bạch Vân Hi cảm thấy một kiếm này của Diệp Phàm giống như là đâm vào một cái khí cầu chứa đầy thuốc nổ.
(dreamhouse2255)
Một kiếm chém lên, nước trong hồ sôi càng thêm kịch liệt.
Trên mặt hồ nổi lên sương mù dày đặc, Bạch Vân Hi cảm giác giống như là sơn vũ dục lai phong mãn lâu (nghĩa là cơn giông trước lúc mưa nguồn, trước khi xảy ra sự việc lớn thường có những biến cố báo hiệu bất thường).
Một con yêu thú tựa giả tựa thật từ trong hồ nhảy ra.
Lê Dĩnh nhìn về phía mặt hồ, trừng lớn mắt: “Âm Hồn Thú!”
Lê Dục cau mày lại, “Đúng rồi, dưới đáy hồ có Nhiếp Hồn Trận, thời gian dài liền có Âm Hồn Thú sinh ra, xem thanh thế của Âm Hồn Thú này, hẳn là đã rất cường hãn.”
Âm Hồn Thú chủ yếu có hai loại tác dụng, một là tu sĩ ma đạo sẽ luyện nhập Âm Hồn Thú vào pháp khí, gia tăng uy lực của pháp khí, pháp khí dung nhập Âm Hồn Thú khi công kích linh hồn có thể thu được hiệu quả kỳ diệu.
Âm Hồn Thú là do linh hồn lực biến dị mà thành, hồn lực của Âm Hồn Thú pha tạp, không có cách nào trực tiếp hấp thu, nhưng sau khi tinh luyện bằng thủ pháp đặc thù, có thể hóa thành hồn dịch, hồn dịch là một trong số ít thiên tài địa bảo có thể tăng cường linh hồn lực.
Lê Dục nguyên bản đã rất vừa lòng về linh hồn của mình, nhưng sau khi kiến thức qua hồn lực của Diệp Phàm, Lê Dục bức thiết muốn tăng linh hồn lực của mình lên.
Nhìn thấy Âm Hồn Thú, hai mắt Lê Dục lập tức sáng lên.
(dreamhouse2255)
“Âm Hồn Thú này tựa hồ không dễ đối phó.” Lê Dĩnh thầm nghĩ: Diệp Phàm trời sinh thần hồn, lại học Hồn Thủ Ấn, vậy hẳn là có thể ứng phó được Âm Hồn Thú.
Một cỗ cảm xúc hỗn loạn phẫn nộ, ghen ghét, ái mộ, v.v…… tràn vào trong thức hải của Diệp Phàm, Diệp Phàm cảm thấy đầu đau muốn nổ, hai mắt tức khắc đỏ lên.
Âm Hồn Thú hấp thu thất tình lục dục của sinh linh mà thành, có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác, khiến cho người ta suy nghĩ hỗn loạn, lâm vào điên cuồng.
Ngao Tiểu No rít gào ở bên tai Diệp Phàm, “Ngưng kết hồn ấn, đánh tan nó!”
Trong tiếng gầm gừ của Ngao Tiểu No, Diệp Phàm tìm về một chút lý trí.
Diệp Phàm nhanh chóng ngưng kết ra một con hồn thú, hồn thú đánh lên với Âm Hồn Thú, Âm Hồn Thú liên tục thất thủ, phát ra tiếng kêu gào kiệt lực.
Âm Hồn Thú nhất định phải được thu trước khi bị đánh tan, bằng không hồn lực sẽ tiêu tán, không thu được nữa.
Lê Dục vốn đang muốn chờ Diệp Phàm cùng Âm Hồn Thú lưỡng bại câu thương lại ra tay, nhưng thấy Âm Hồn Thú trước mặt hồn thú mà Diệp Phàm kết ra không có chút sức phản kháng nào, tức khắc không ngồi yên được nữa.
Lê Dục vội vã nện một rìu lên trận pháp mà Diệp Phàm bố trí.
Ngao Tiểu No bất mãn nhìn Lê Dục một cái: “Vướng chân vướng tay, chỉ biết ăn không uống không.”
“Diệp Phàm, động tác nhanh lên!” Ngao Tiểu No hai mắt tỏa sáng thúc giục.
Hồn thú của Diệp Phàm đâm về phía Âm Hồn Thú, Âm Hồn Thú nháy mắt chia năm xẻ bảy, biến thành từng đạo hồn ti.