Dương Thanh vội nghiêm nghị nói: “Tiền bối cứ yên tâm, tôi đồng ý với tiền bối!”
“Tốt lắm!”
Lệ Trần rất vui mừng khi nhận được lời hứa của Dương Thanh.
Lệ Trần đứng dậy: “Tối nay cậu cứ ở lại Ma Tông với anh em của cậu đi”.
Lúc này cũng đã muộn, Dương Thanh cũng không có chuyện gấp gì nên gật đầu: “Vâng!”
Đêm ấy, Dương Thanh ở lại Ma Tông.
Thần Hành Tông, Nam Vực Ma Sơn.
Lúc này, trong phòng họp của Thần Hành Tông.
Tất cả cao thủ của Thần Hành Tông đều ở đây, Ứng Thiên Hành ngồi ở ghế chính, sắc mặt vô cùng u ám.
“Tông chủ, có chuyện gì vậy?”
Một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thận trọng nhìn về phía Ứng Thiên Hành, hỏi.
Các cao thủ khác đều có vẻ lo lắng.
Ở Thần Hành Tông, Ứng Thiên Hành rất ít khi tổ chức các cuộc họp đông người, thông thường lão ta sẽ quyết định luôn, nhưng hôm nay, lão ta lại gọi hết cao thủ từ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong trở lên đến.
Hơn nữa sắc mặt lão ta còn vô cùng u ám, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn gì rồi.
Ứng Thiên Hành nhìn quanh rồi nói: “Tôi gọi các vị đến đây để báo cho các vị biết một chuyện quan trọng”.
Ứng Thiên Hành thoáng ngừng lại rồi nói tiếp: “Thực lực của Ma Tông lại mạnh hơn không ít, theo tôi biết, ngoài Lệ Trần ra, Ma Tông còn có năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ”.
Nghe thấy thế, ai cũng kinh hãi!