A Phi cười ha ha: “Đều do Huyết Lang anh đào tạo”, có thể có được lời khen ngợi của Huyết Lang, đối với anh em Lang Quân, còn khiến họ hưng phấn hơn chơi gái.
Đông Phương Hạ gật đầu nhìn anh em trong võng đạo, do dự một lúc, lớn tiếng nói: “Các anh em, Lang Quân chúng ta luôn bị Tào Bang đàn áp, lần trước, Bạch Hổ Đường tổn thất nặng nề, đây là tội của Đông Phương Hạ tôi! Tôi biết mọi người đều muốn đi tìm Tào Bang báo thù. Mối thù này không đội trời chung! Vì anh linh đã mất của Long Quân, chúng ta phải đứng lên! Diệt Tào Bang, báo thù cho họ, thống nhất phía Bắc, sau đó Nam tiến! Các anh em, Lang Quân không phải là của một mình tôi, mà là của mọi người! Vì đại nghiệp của Lang Quân chúng ta, mọi người nhẫn nhịn thêm mấy ngày! Ngày toàn bộ chúng ta rời khỏi Võng đạo, chính là lúc Long Quân ta chính thức khởi dậy”.
“Thề chết đi theo Huyết Lang”.
Lúc này, toàn bộ hơn bảy trăm anh em trong võng đạo đều quỳ một chân xuống! Khí thế mà các anh em tỏa ra đã không phải có thể so sánh với trước đây, khuôn mặt mỗi một người viết đầy hai chữ kiên định!
Đông Phương Hạ dìu từng anh em tướng lĩnh đứng lên, lại nói: “Anh em trong võng đạo có Thanh Long Đường, Bạch Hổ Đường, Chu Tước Đường, Huyền Vũ Đường, suy nghĩ đến Bạch Hổ Đường trước đó tổn thất nặng nề mà thế đơn lực mỏng! Bây giờ tôi muốn chọn ra một trăm anh em thực lực mạnh trong số mọi người chuyển đến Bạch Hổ Đường! A Phi, anh là phó đường chủ của Bạch Hổ Đường, chuyện này giao cho anh! Làm ngay lập tức”.
A Phi nghe xong cảm động long lanh nước mắt! Từ cuộc chiến lần trước, anh em của Bạch Hổ Đường đã ít còn ít hơn, khoảng thời gian này, anh ta luôn suy nghĩ về chuyện này, còn nghĩ có cần phải nói với Huyết Lang không, để Huyết Lang tăng thêm người cho Bạch Hổ Đường. Không ngờ…
“Vâng, A Phi làm ngay!”
Đông Phương Hạ ngồi một bên, không bao lâu, A Phi dẫn một trăm anh em đến trước mặt Đông Phương Hạ, cảm nhận khí thế những anh em này tỏa ra, Đông Phương Hạ thầm gật đầu!
Lúc này, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ dẫn mấy anh em chuyển đến ít rượu! Đông Phương Hạ thấy vậy đứng dậy nói với các anh em: “Bất kể mọi người là anh em của chiến đường nào, mọi người đều là anh em của Lang Quân! Các anh em, Đông Phương Hạ tôi không nói lời thừa thãi nữa! Vừa nãy khi A Phi đang lựa chọn, tôi đã thấy thực lực của các vị! Các vị, không khiến tôi thất vọng! Nào, rượu này là tôi kính mọi người”.
Đông Phương Hạ bưng một bát rượu: “Nào, uống!”.
Đông Phương Hạ cởi mở, các anh em khác thấy Huyết Lang đích thân kính rượu cho anh em thực lực đạt đến hiệu quả mong muốn, ai ai cũng rất ngưỡng mộ, Huyết Lang đích thân kính rượu! Vinh dự thật lớn.
Một trăm anh em xúc động nhìn Đông Phương Hạ uống rượu “ừng ực ừng ực”, bỗng nhiên tầm nhìn của họ bị mơ hồ! Một anh em quỳ một chân xuống, hai tay bưng bát, rồi uống cạn! Tiếp đó, A Phi dẫn chín mươi chín anh em còn lại cũng quỳ một chân xuống, bát rượu này là Huyết lang kính bọn họ, khi khoang mắt của những người đàn ông cứng như thép này ửng đỏ, trong rượu của mỗi một người đều có nước mắt!