Rất nhanh đã đến ngày tổ chức hôn lễ, Cố Gia Huy mặc lên bộ vest sẫm màu, bên trong phối hợp với áo sơ mi màu trắng, cà vạt màu xanh thẫm, khiến con người anh trở nên cực kỳ nghiêm túc và trang trọng, cẩn thận tỉ mỉ. Mái tóc được cắt ngắn gọn gàng,khuôn mặt thanh thoát, anh tuấn phi phàm.Lông mày lưỡi mác dưong như được nhuộm đen, nhướng lên sắc bén, dưới đuôi mày còn có một đoạn đứt gẫy, cà người đều hiện lên vẻ tàn bạo, thủ địch, không dễ dàng lại gần.
Lúc Cố Gia Huy nghiêm túc không cười nói, thật sự sẽ làm người khác sợ hãi. Nhưng Hứa Minh Tâm đã quen với dáng vẻ này của anh, sớm đã bị thu hút bởi vẻ mặt này của anh, cảm thấy anh đẹp trai đến chết người. Cô không kim được nhìn đến ngây ngốc, Cố Gia Huy từng bước từng bước đi tới chỗ cô mà cô cũng không hay biết.
Đợi cô sắp đâm vào tường, một bàn tay to lớn của anh mới giữ đằng sau gáy của cô, tránh cho cô bị đập vào tường. Một tay khác, ấn lên trên đỉnh đầu của cô. . Truyện Trinh Thám
“Anh có đẹp trai không?”
“Đẹp trai.”
“Anh với Lệ Nghiêm ai đẹp trai?”
“Đều đẹp trai cả.” Cô ngây ngốc trà lời.
Cố Gia Huy nghe xong hơi nhíu mày, tiếp tục nói: “Anh với Ngôn Hải ai đẹp trai?”
“Đều đẹp trai hết.”
“Đáp án của em quá là chung chung rồi, em còn không nói anh đẹp trai nhất?” Cố Gia Huy không hài lòng nói.
Nhưng mà… rö ràng mọi người đều đẹp trai mà… mỗi người đều có nét đẹp riêng của mình mà, em thực sự không phân biệt được.” Hứa Minh Tâm thành thật nói.
“Thế nếu như anh nói với em, em và Trịnh Hoa đều xinh đẹp như nhau thì sao?” “Thật sao? Em và cô ấy đều xinh đẹp như nhau sao? Cái này… anh đang quả khen em rồi.” Hứa Minh Tâm có chút phần khích.
Cô Gia Huy nghiên răng nghiến lợi nói: “Hứa Minh Tâm, đầu óc của em đều bị dính keo dán lên rồi hay sao? Nhanh chóng thay quần áo đi!”
