Nghe được lão giả liên tiếp nói trúng như vậy, Hàn Phong đầu tiên lặng đi một chút, bất quá khi hắn nghe được một câu của lão, hai mắt Hàn Phong không khỏi sáng ngời, nhưng cũng lập tức thu lại tâm tình, có chút nghi hoặc hỏi:
– Có thể khôi phục lại lực lượng, dò có thống khổ tới đâu ta cũng có thể chịu được, chẳng qua ta có một nghi vấn, vì sao ngươi lại vô duyên vô cớ giúp chúng ta?
Nghe vậy, đôi mày lão giả cũng hơi nhíu lại, lập tức trầm giọng nói:
– Ta cũng không có hảo tâm như vậy, ta giúp ngươi là có điều kiện.
– Điều kiện gì?
Nghe lão giả nói tới điều kiện, trong lòng Hàn Phong lúc này mới yên tâm hơn, lập tức nhàn nhạt hỏi.
– Ta muốn ngươi khôi phục lực lượng, sau khi rời khỏi nơi này, thay ta giết sạch đám hỗn đản Võ Hoàng Điện!
Ngữ khí chuyển sang lành lạnh nói.
Từ trong giọng lão giả, Hàn Phong có thể cảm thụ được nội tâm lão vô cùng phẫn nộ, không khỏi có chút ngạc nhiên, hỏi:
– Có thể nói cho ta biết, giữa tiền bối và Võ Hoàng Điện có mối thâm cừu đại hận gì?
Lão giả thấy Hàn Phong hỏi vậy, hừ lạnh một tiếng, lập tức nói:
– Việc này nói ra rất dài dòng, về sau có thời gian lão phu sẽ nói cho ngươi, ngươi chỉ cần biết, lão phu rơi vào tỉnh cảnh này, tất cả là do đám hỗn đản Võ Hoàng Điện ban tặng!
Lập tức, lão giả lại chuyển, nói luôn:
– Nhìn phản ứng của tiểu oa lúc trước, lại nghe sự tình ngươi kể, ta biết ngươi có khoảng cách với Võ Hoàng Điện, hơn nữa còn tới mức không chết không thôi, bởi vậy ta mới giúp ngươi khôi phục thực lực, thay ta đối phó đám hỗn đản Võ Hoàng Điện, điều kiện như vậy ta nghĩ ngươi hẳn có thể tiếp thu được, thế nào?
Hàn Phong ngược lại không nghĩ tới lão giả sẽ đưa ra điều kiện này, bất quá nghĩ lại, chính xác mà nói lão giả trước mắt đã là một người chết.
Hiện còn sót lại bất quá chỉ là một Linh hồn thể, tùy thời đều có khả năng tiên tán, tồn tại kỳ lạ như vậy tựa hồ cũng không có lý do gì cần phải hãm hại hắn.
Thế nên Hàn Phong sau một thoáng suy tư, cũng lập tức nói:
– Chuyện này tự nhiên không thành vấn đề, không cần ngươi nói ta cũng tận lực diệt trừ Võ Hoàng Điện, dù sao chỉ cần Võ Hoàng Điện còn tồn tại, ta cũng những người xung quanh không thể an ổn sinh sống được.
Dừng lời, Hàn Phong có chút chần chờ, nói:
– Chẳng qua, tiền bối thực có cách khôi phục lực lượng cho ta?
Không phải Hàn Phong không tin lời lão, mà bản thân hắn vốn là một luyện dược đại sư, trong lòng hắn tự nhiên rất rõ thương thế của mình ra sao.
Loại thương thế như vậy không chỉ nói hắn, ngay cả luyện dược tông sư cũng chưa nắm chắc giải quyết được, mà Linh hồn thể bị khốn tại đây gần ngàn năm có thể có biện pháp sao?
Phảng phất như nhìn thấu được nghi hoặc của Hàn Phong, lão giả liền lộ ra một dáng cười khó có được, tự tin nói:
– Nếu đổi là người khác, ta cũng không có biện pháp nào, nhưng nếu đã là ngươi, ta nắm chắc tới bảy thành, có thể khiến người trong thời gian ngắn triệt để khôi phục lại, thậm chí còn có thể giúp lực lượng của ngươi càng thêm tăng tiến.
Hàn Phong không biết lão giả lấy đâu ra tự tin như vậy, hơn nữa giọng điệu còn rất bảo chứng.
Một lời này của lão cũng khiến Hàn Phong kinh dị không ngớt.
Lẽ nào trên người hắn có chỗ nào không giống người thường, bằng không lão giả kia vì sao nói chỉ có hắn lão mới nắm chắc chữa trị được.
Cẩn thận suy nghĩ, Hàn Phong cũng không tìm ra được nguyên cớ nào.
Bất quá lão giả kia lại mở miệng nói:
– Không cần đoán nữa, sở dĩ ta nói vậy toàn bộ là do ngươi đã luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới tầng thứ chín Kim nguyên chi thể, mà ta vừa hay lại nhận thức Cổ Thanh, chỉ có vậy thôi.
Cửu Chuyển Huyền Công?
Nghe vậy, trong lòng Hàn Phong cũng khẽ động, bất quá hắn còn chưa rõ ý định của lão giả.
Lão nhận thức Cổ Thanh, như vậy thì sao?
Hàn Phong đã luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới đỉnh cấp, vẫn chưa phát hiện Cửu Chuyển Huyền Công có tác dụng gì khác.
Nghĩ vyaj, Hàn Phong không khỏi nghi hoặc nhìn về phía lão giả, mà lão cũng chỉ cười, lập tức nói:
– Kỳ thực, Cửu Chuyển Huyền Công thế nhân biết tới chẳng qua chỉ là một nửa mà thôi, năm đó sau khi Cổ Thanh sáng tạo ra Cửu Chuyển Huyền Công, lại qua rất nhiều năm mới hiểu được công dụng của Cửu Chuyển Huyền Công vẫn chưa tính là hoàn mỹ, vì vậy lại sáng tạo thêm ra nửa phần tiếp theo.
Hàn Phong nghe tới đây, biểu tình trên mặt dã không thể dùng từ khiếp sợ để hình dung.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 340: Kinh văn