Phong cương bao quanh cơ thể trong nháy mắt bị xé nát, dường như khoảnh khắc tiếp theo thân thể hắn cũng bị xé nát như vậy. Nhưng ngay lúc đó, thân thể Đường Tam đột nhiên trở nên hư ảo, đúng vậy, chính là hư ảo. Kiếm mang màu vàng từ vút qua người hắn, chém vào không trung. Khí tức khủng bố trong chớp mắt kia làm cho khán đài đều đều lặng đi.
Thân ảnh hư ảo của Đường Tam sau đó đã trở nên ngưng thực. Phong cương bị xé nát cũng lần nữa ngưng tụ, đồng thời trong nháy mắt phát ra một tiếng nổ đùng, thôi động thân thể hắn không phải thoát đi, mà như thiểm điện phóng xuống khu vực Sư Hổ Kim Cương vừa mới dập tắt. Phá Thiên Chuỳ trong tay đập xuống đầu Sư Hổ Kiếm Thánh.
Trong ánh mắt luôn kiên định của Sư Hổ Kiếm Thánh hiện lên một vòng khiếp sợ. Trong chớp mắt vừa rồi, hắn rõ ràng cảm giác được mình đã chém trúng đối thủ a! Bộ pháp của Đường Tam dù tốt nhưng trên không cũng khó tránh được, hắn làm sao lại có thể né tránh rồi? Hơn nữa, Sáp Kiếm Thức vô cùng sắc bén, tốc độ cực kỳ nhanh. Năng lực đó là gì? Làm sao hắn có thể né tránh công kích của mình?
Mà vì liên tục bộc phát Sư Hổ Kim Cương cùng Sáp Kiếm Thức nên Sư Hổ Kim Cương cũng cần thời gian hồi khí, mà ngay lúc này Đường Tam đã phản công. Nắm bắt thời cơ thật là vô cùng tinh chuẩn!
Mà cũng đúng lúc đó, một tiếng gầm vang lên cách đó không xa. Một tên đồng đội của Sư Hổ Kiếm Thánh đã vẫn lạc.
Sau bốn lần truyền tống, rốt cuộc đã tìm được cơ hội. Lần này, Độc Bạch cố ý truyền tống đến sau một tên bị rơi lại. Thời gian ngưng trệ, Kim Sí Phi Phong Trảm cùng băng mâu tụ lực, một đối ba, tên đối thủ Bát giai căn bản không có khả năng chạy thoát. Huống chi, hắn bị rơi lại là vì chân đột nhiên lảo đảo, lúc này mới kéo dãn khoảng cách với đồng đội. Vận rủi giáng lâm!
Một huyết mạch cấp một, hai huyết mạch cấp hai cùng một tên khống chế Băng nguyên tố siêu cường, đâu còn khả năng may mắn chứ? Chiến đội Vô Địch, quân số giảm một tên.
Trên ghế khách quý, một tên nam tử Yêu Quái chợt đứng người lên và phát ra tiếng gào thét rung trời với vẻ mặt u ám. Yêu Quái vừa chết kia chính là hậu đại của hắn, hao tổn một số tiền rất lớn mới có thể để nó trở thành quý tộc, nhưng nó lại chết trong trận chiến đáng lẽ phải thắng này.
Mà lúc này, Phá Thiên Chuỳ trong tay Đường Tam đã đến trước người Sư Hổ Kiếm Thánh. Tốc độ của hắn rất nhanh, căn bản không cho Sư Hổ Kiếm Thánh hồi khí.
Sư Hổ Kiếm Thánh giơ trọng kiếm lên đỉnh đầu, cứng rắng chống đỡ Phá Thiên Chuỳ.
“Oanh —” một tiếng, Đường Tam cùng Phá Thiên Chuỳ bắn ra phía sau, còn Sư Hổ Kiếm Thánh lui về sau nửa bước.
Đừng nhìn thân hình Đường Tam nhỏ hơn nhiều đối thủ, nhưng huyết mạch Tượng Yêu mang tới lực lượng không yếu. Hơn nữa Sư Hổ Kiếm Thánh trước đó đã tiêu hao nhiều vì tấn công liên tục. Đường Tam bắn ra trên không trung thì chợt quay tròn, hắn không rơi xuống đất mà vung chuỳ lên một lần nữa.
Lại “oanh —” một tiếng, Sư Hổ Kiếm Thánh lại lui về sau nửa bước, lòng bàn tay có chút nóng. Đường Tam dựa thế bắn ngược lại, lần này lực phản chấn yếu hơn nên hắn rơi xuống đất. Thân hình xoay tròn, chuỳ thứ ba quét ngang. Bởi vì dáng người hắn thấp hơn Sư Hổ Kiếm Thánh không ít nên chuỳ này đánh tới ngực đối phương.
Sư Hổ Kiếm Thánh dựng ngược kiếm ngăn cản, đồng thời hít một hơi thật sâu, Sư Hổ Kim Cương lần nữa dâng lên.
“Oanh —“
Lần này Sư Hổ Kiếm Thánh không lùi lại, điều này mang lại cho Đường Tam lực phản chấn lớn hơn. Nhưng Đường Tam không bị chấn bay mà giẫm trên mặt đất, mượn thế xoay tròn, thân thể như một con thoi. Phá Thiên Chuỳ trong tay ngang nhiên ném ra.
Sau nhiều lần né tránh công kích của đối thủ, Đường Tam cuối cùng cũng tìm được cơ hội thi triển Loạn Phi Phong Chuy Pháp.
Sư Hổ Kiếm Thánh lúc này cảm thấy rất uất ức, hắn rõ ràng cảm giác được thực lực đối thủ yếu hơn mình, nhưng vì trước đó liên tiếp bộc phát khiến hắn tiêu hao quá lớn, cần thời gian hồi khí. Hắn cần ít nhất vài giây để điều chỉnh lại huyết mạch chi lực, nhưng đối thủ không cho hắn cơ hội, công kích nối tiếp nhau mà đến.
Cây chuỳ kia có sức mạnh không nhỏ, hơn nữa còn mang theo chấn động cực mạnh khiến hắn phải dùng hết sức đối phó, nên càng không có thời gian hồi khí. Do đó lúc này hắn đang không ở trạng thái tốt nhất, muốn phản kích chỉ sợ huyết mạch chi lực không đủ chống đỡ. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể ngăn cản trước, chuẩn bị khi công kích của Đường Tam yếu xuống thì hồi khí, một lần nữa nắm thế chủ động. Nhưng vấn đề là, hắn không biết đặc tính của Loạn Phi Phong Chuy Pháp.
Áo nghĩa hạch tâm của Loạn Phi Phong Chuy Pháp là tá lực đả lực! Đường Tam không cần nghỉ ngơi, lực lượng của hắn là mượn nhờ đối thủ. Lực phản chấn càng mạnh, chỉ cần không vượt qua cực hạn thì công kích của Loạn Phi Phong Chuy Pháp càng mạnh. Phá Thiên Chuỳ với đặc tính vỡ nát lại một lần nữa đánh lên trọng kiếm của Sư Hổ Kiếm Thánh. Được Tinh Thần Lực dẫn động, Thiên Hoả Tinh Thiết có thể đốt cháy tất cả các năng lượng nóng bỏng khác, do đó không ngừng xuyên qua Sư Hổ Kim Cương mà đánh vào bên trong.