– Từ nơi này bắt đầu chính là yêu thú hoành hành, tất cả mọi người chú ý, không thể vượt qua cực hạn ba mươi dặm, ở sau cực hạn đó, sẽ có yêu thú Luyện Huyết Cảnh thường lui tới!
Hàn Vũ Liên thận trọng nói.
Tất cả mọi người rùng mình, gặp phải yêu thú Luyện Huyết Cảnh, sợ rằng Hàn Vũ Liên cũng chỉ có chạy trối chết, không cách nào chiếu cố bọn họ nữa!
– Yên tâm, có ta ở đâêu thú Luyện Huyết Cảnh cũng có thể chém!
Thanh âm Thích Quang Diệu cũng là vang lên cách đó không xa, hắn bị Hàn Vũ Liên đuổi ra khỏi đội ngũ, nhưng thủy chung mặt dạn mày dày theo ở phía sau, thỉnh thoảng sẽ chen vào một câu nói.
Hắn và Hàn Vũ Liên giống nhau, đều là Luyện Thể tầng mười, bất quá tiến vào sớm hơn nửa năm so với Hàn Vũ Liên, trước mắt đã đạt đến Luyện Thể tầng mười đỉnh phong. Bất quá, cảnh giới võ đạo càng cao thì càng khó có thể đột phá, từ Luyện Thể tầng mười đến Luyện Thể tầng mười một vận khí không khéo ngủ ba năm năm năm cũng không phải là chuyện ly kỳ.
Bắt đầu từ Luyện Huyết Cảnh, tầm quan trọng của ngộ tính hoàn toàn thể hiện ra ngoài.
Hai cao thủ Luyện Thể tầng mười, chiến lực này quả thật rất mạnh, nhưng thật sự gặp phải yêu thú cảnh giới giống nhau căn bản cũng chỉ có chạy trối chết! Vì vậy, tự nhiên ai cũng sẽ không để lời nói khoác của Thích Quang Diệu ở trong lòng, đoạn đường tới đây cũng đã nghe hắn nói chán rồi.
Thích Quang Diệu cũng không phảu là không tự mình hiểu lấy, thấy trên mặt của mọi người hiện lên mấy phần khinh bỉ, không khỏi nặng nề hừ một tiếng, lộ ra vẻ không vui trên mặt.
– Hành động đi, đây là lịch lãm của các ngươi, nếu không gặp phải nguy hiểm tánh mạng ta sẽ không xuất thủ!
Hàn Vũ Liên phất phất tay.
Năm người Chu Hằng cũng là gật đầu.
Đội ngũ đổi thành Chu Hằng dẫn đội, mặc dù hắn hoàn toàn là người mới, nhưng nhất chiến thành danh, tự nhiên bị bốn người khác cùng đề cử là đội phó.
Yêu thú nơi này quả thật nhiều, không có đi ra bao xa, bọn họ đi tới một mảnh rừng, chỉ thấy một đầu Dã Trư to lớn đang gục ở dưới một cây đại thụ ngủ, tiếng ngáy khò khè tựa như sấm đánh, một nhóm Chu Hằng chính là bị thanh âm này dẫn qua.
Dã Trư này dài chừng sáu thước, vô cùng cao lớn, cả người đều là lông dài vàng óng ánh, khóe miệng lộ ra hai cái răng nanh, dài đến một xích, tản mát ra hàn mang lành lạnh.
Yêu thú Luyện Thể tầng tám, Kim Mao Trư!
Chu Hằng lập tức nhảy ra, triển khai Phi Vân Bộ, mạnh mẽ giết yêu trư, thương, trường kiếm bên hông ra khỏi vỏ, hắn huy kiếm đâm thẳng.
Hắn không muốn cầm danh tiếng của Lâm Phức Hương để khoa trương Sương Hàn Kiếm sớm bị hắn quấn vải lên luôn luôn đeo ở lưng, hiện tại chỉ là dùng một thanh thiết kiếm tầm thường.
– Quá lỗ mãng!
Hàn Vũ Liên nhất thời giận sôi lên, thân là một người lãnh đạo, chức trách tối trọng yếu chính là trù tính an bài chung, để cho thủ hạ mỗi một để cho thủ hạ cũng có thể phát huy tác dụng nên có.
Nhưng Chu Hằng thì sao, cứ trực tiếp giết tới như vậy, này đâu còn có thể nói là phối hợp?
Bốn gã thiếu niên khác cũng là trẻ tuổi khí thịnh, huyết khí phương cương, bị Chu Hằng hành động như vậy, ai cũng hưng phấn lên, cũng đi theo nhất nhất chạy vội đi ra ngoài.
Tiếng ngáy của Kim Mao Trư bỗng nhiên ngừng lại, một đôi mắt heo to lớn mở ra, màu đỏ tươi.
Chà!
Chu Hằng một kiếm chém tới cũng là chém vào không trung, đừng xem Kim Mao Trư to mập, nhưng di động cũng là không chậm chút nào, thoáng cái đã tránh được công kích của Chu Hằng, bỗng nhiên phát ra một tiếng trư khiếu cao vút, đánh tới Chu Hằng.
Phi Vân Bộ!
Trong lòng Chu Hằng vô hỉ vô bi, hoàn toàn đắm chìm trong kiếm ý của Lăng Thiên Cửu Thức, hai mắt lúc mở lúc đóng, trong con ngươi hiện ra hai cây hắc kiếm, vô cùng thâm thúy..
Nhất cử nhất động của Kim Mao Trư đều ở trong lòng bàn tay của hắn!
Cảm giác như vậy hết sức kỳ diệu, thật giống như hắn chính là đế vương trên chín tầng trời, có tư thế lấy mắt nhìn thương sinh linh trong thiên hạ.
Dưới chân Chu Hằng hoạt động, hắn có loại cảm giác, lấy năng lực hắn nắm chặc toàn cục, chính là không có Phi Vân Bộ cũng có thể di động! Dĩ nhiên, có Phi Vân Bộ để cho hắn càng thêm dễ dàng, có thể đối kháng với địch nhân tầng thứ cao hơn.
Có Chu Hằng làm mồi, bốn người khác tự nhiên có thể tận tình công kích, chẳng qua là lấy bản thân mạnh mẽ của yêu thú, binh khí thông thường đánh lên căn bản không thể nào phá vỡ da. Nhưng là nước chảy đá mòn, bốn người kia dù sao cũng là tu vi Luyện Cốt Cảnh, lực lượng chính là thật đả thật, công kích tích lũy cũng tương đối khả quan.
Kim Mao Trư không ngừng kêu to, đây là bị đánh đau!
Chu Hằng nắm lấy cơ hội, đột nhiên đâm ra một kiếm!
Phốc, phốc
Hắn đâm liên tục hai kiếm, hai vòi máu phun ra.
Kim Mao Trư nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, chợt vọt tới trước, không có đụng với Chu Hằng, mà là đụng vào hai khối đá ở giữa, không ngờ kẹp lại, không thể tiến lui!
– Làm rất khá!
Bốn người khác cũng là trầm trồ khen ngợi, lúc trước Chu Hằng đâm một cái rồi nhảy lên, hẳn là đâm vào hai con mắt Kim Mao Trư! Yêu thú này thân thể quả thật mạnh mẽ, nhưng mắt, mũi, miệng, hậu môn loại địa phương này vẫn là bộ vị yếu hại!
Nếu không phải dụng ý của Chu Hằng là để cho yêu thú này mù, kiếm thứ nhất hoàn toàn có thể vào sâu hơn một chút, tạo thành tổn thương lớn hơn đối với Kim Mao Trư! Chẳng qua là kể từ đó, hắn sẽ không có thời gian ra lại kiếm thứ hai
Thừa dịp Kim Mao Trư bị kẹt, bốn người khác liên tục oanh kích, lực lượng Luyện Cốt Cảnh há lại dễ coi thường, tận tình xuất thủ cho dù là lấy thể chất của Kim Mao Trư cũng chịu không nổi, không ngừng phát ra tiếng kêu như heo bị chọc tiết.
Bành!
Một tiếng nặng nề vang lên, yêu thú này bị đau hẳn là cứng rắn “nhổ” bản thân ra ngoài, trong mắt không ngừng chảy máu, càng lộ vẻ dữ tợn đáng sợ.
Nhưng đây đã là nỏ mạnh hết đà, không tới mấy giây liền té xuống, trở thành con mồi thứ nhất của Chu Hằng bọn họ.
Các thiếu niên rối rít hoan hô, trước kia bọn họ cũng không phải là không có giết chết yêu thú Luyện Thể tầng tám, nhưng nào có dễ dàng như lần này.
Đôi môi đỏ mọng của Hàn Vũ Liên rung động mấy cái, cuối cùng không nói gì.
Nàng thật ra thì rất muốn khiển trách biểu hiện không có chút tinh thần hợp tác đoàn đội nào của Chu Hằng, nhưng đầu Kim Mao Trư kia lại bị xử lí sạch sẽ gọn gàng, làm cho nàng muốn khiển trách cũng không biết mở miệng làm sao.
Đội ngũ không có tiếp tục đi tới, mà là lập tức xử lý thi thể Kim Mao Trư.
Da heo có thể làm thành đồ phòng ngự rất tốt, nanh lại là vũ khí sắc bén tuyệt đối, xương có thể làm thuốc, thịt heo lại là tài nguyên tu luyện tuyệt hảo.
Cửu Linh Tông có một loại dược vật đặc thù, có thể rút sạch hoàn toàn thủy phân trong thịt, biến hơn ngàn cân thịt thành chỉ có gần trăm cân, hơn nữa thể tích rất nhỏ, vô cùng dễ mang theo.
Chu Hằng không khỏi cảm khái, nếu là ban đầu Lâm Phức Hương cũng mang theo loại thuốc này, vậy thi thể Lục Túc Cự Đầu Thú kia sẽ không lãng phí.
Nữ nhân kia, thật là bại gia a!
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 34: Lịch Lãm