Thật ra Phó Văn Thiện đang đi kiểm tra Vườn Văn Quý. Hắn yêu cầu ngày tỏ tình đó mọi thứ đều phải thật đẹp, thật hoàn hảo, tuyệt đối không thể kéo chân sau hắn.
Mặc dù Tạ Vãn Tinh có hơi buồn bực nhưng anh cũng không nói gì. Vốn anh đã từ chối hai công việc, định dành nhiều thời gian hơn với Phó Văn Thiện. Ai ngờ bây giờ cả ngày chẳng thấy bóng dáng hắn đâu, anh chỉ đành ngồi xổm trong vườn cho chim ăn mà thôi.
Hai ngày sau, có một bộ phim ngắn công ích tìm anh nhờ giúp đỡ gấp. Nam diễn viên ban đầu bị tại nạn giao thông, người thì không sao nhưng lại bị gãy chân.
Các diễn viên cùng hạng khác thì đang bận rộn nên mới tìm đến nhờ Tạ Vãn Tinh.
Người phụ trách phim ngắn này trước đây từng giúp Tạ Vãn Tinh một chuyện nhỏ. Anh nghĩ dù sao giờ anh cũng không bận gì nên cứ thế đồng ý.
Lúc Phó Văn Thiện biết chuyện này, Tạ Vãn Tinh đã tới địa điểm quay phim mất rồi. Đó là một hòn đảo nhỏ, anh nằm trên bờ cát tắm nắng, đang mơ màng sắp ngủ nên nói chuyện với Phó Văn Thiện cũng lộn xộn cả lên.
“Chủ yếu là tới giúp gấp nên tôi bay hơi vội. Tối qua đã lên máy bay rồi, tôi cũng ngủ quên mất nên quên nói với cậu.” Tạ Vãn Tinh uống một hớp nước trái cây ướp lạnh. Mặc dù bây giờ đang là mùa thu nhưng trên đảo nhỏ này vẫn còn rất nóng.
“Nhưng quay cái này cũng nhanh thôi, đoán chừng 2, 3 ngày là xong rồi. Sao thế? Cậu có chuyện gì muốn tôi nhanh trở về à?”
Có chứ, tìm anh tỏ tình đó!
Phó Văn Thiện thầm nghĩ, hắn trang trí Biển Sao xong cả rồi. Hoa tươi, bài hát, và cuối cùng là đồ ngọt, tất cả hắn đều nghiêm túc lựa chọn xong. Tất cả đã chuẩn bị hoàn tất, chỉ chờ Tạ Vãn Tinh rơi vào cái bẫy dịu dàng này nữa thôi.
Hắn nắm điện thoại, trong lòng bắt đầu lo lắng hồi hộp, cho dù Tạ Vãn Tinh vẫn đang ở cách xa vạn dặm.
Từ giây phút hắn quyết định tỏ tình thì hắn vẫn luôn lo được lo mất như thế.
Hắn không biết rốt cuộc Tạ Vãn Tinh có thể chấp nhận tình cảm này không?
Thật ra hắn cũng không cầu mong gì nhiều…
Hắn không cầu mong Tạ Vãn Tinh sẽ yêu hắn ngay lập tức.
Hắn chỉ cần Tạ Vãn Tinh thích hắn một chút, tình nguyện cho hắn một cơ hội theo đuổi anh mà thôi.
Phó Văn Thiện sợ Tạ Vãn Tinh quay phim ngắn xong rồi sẵn tiện đi du lịch luôn thì toi. Thế nên hắn cũng không phủ nhận, chỉ nghiêm túc nói: “Ừ, đợi anh về tôi sẽ đi đón anh. Tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh.”
Tạ Vãn Tinh ngạc nhiên: “Không thể nói trong điện thoại được à?”
Phó Văn Thiện cười nói: “Nói qua điện thoại thì qua loa lắm, tôi muốn gặp mặt trực tiếp rồi nói với anh hơn.”
Muốn gặp mặt anh, nói với anh rằng em thích anh!
Phó Văn Thiện sợ nói thêm sẽ lộ bí mật nên hắn chỉ nói thêm vài câu với anh rồi cúp máy.
Tạ Vãn Tinh bên này nắm chặt điện thoại, bắt đầu nghi thần nghi quỷ.
Nếu phải gặp mặt trực tiếp để nói chuyện thì chắc chắn không phải chuyện công việc. Mà công việc của nhà anh với nhà Phó Văn Thiện cũng không liên quan tới nhau, càng không phải đối thủ cạnh tranh.
Nghĩ tới nghĩ lui, dường như chuyện có thể gặp mặt để nói, và cần một câu trả lời nghiêm túc thì chỉ có mỗi “Mối quan hệ bạn tình” giữa anh và Phó Văn Thiện thôi.
Tạ Vãn Tinh nghĩ tới đây thì nhịn không được hít sâu một hơi, sắc mặt cũng hơi tái đi.
Anh có một dự cảm không tốt…
Tạ Vãn Tinh lập tức đăng nhập acc clone rồi vào diễn đàn tám nhảm thường ngày mà anh thích, đăng một bài lên đó.
[Bạn tình nói có chuyện quan trọng muốn nói với tôi nhưng không chịu nói qua điện thoại, nói đợi tôi trở về mới nói. Xin hỏi mọi người rốt cuộc là cậu ấy muốn nói gì với tôi vậy?Ps: Tôi và bạn tình không có bất kỳ tranh cãi tài chính nào, đơn giản là quan hệ thể xác thôi!
Pps: Tôi rất thích bạn tình này!]
Người hóng chuyện trên diễn đàn chỉ có nhiều chứ không có ít.
Đợi Tạ Vãn Tinh trao đổi với đạo diễn xong quay lại, mở diễn đàn lên thì đã thấy có không ít bình luận trả lời, đã vậy còn giống nhau đến kinh ngạc
[Chủ topic ơi, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám. Chắc chắn trong lòng cậu đã có đáp án rồi! Vừa nhìn đã đoán được một là nói chia tay với cậu, hai là muốn chuyển chính thức thôi!] [Lầu trên +1! Nhưng chủ topic này, giữa bạn tình thì tỷ lệ chuyển chính thức kém xa tỷ lệ chia tay đấy. Nếu cậu thích người ta thì tốt nhất phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, dù sao chuyển chính thức cũng là số ít thôi.] [Chủ topic ơi đừng nghĩ xa xôi nữa! Vừa nhìn đã biết là muốn chấm dứt với cậu rồi. Chẳng qua bạn tình của cậu vẫn còn chút lương tâm đấy, không nói chia tay qua điện thoại.]Mấy bình luận bên dưới cũng đều giống như vậy, không phải đoán chuyển chính thức thì cũng đoán muốn chấm dứt quan hệ.
Tạ Vãn Tinh xem đến tái mặt.
Anh thoát diễn đàn, trong lòng càng bất an hơn.
Anh cứ cảm thấy có chuyện gì đó không tốt.
Mãi cho đến lúc ngủ, Tạ Vãn Tinh vẫn trằn trọc một lúc lâu mới ngủ thiếp đi. Khó khăn lắm mới ngủ được, nhưng anh lại mơ thấy Phó Văn Thiện nắm tay một người mà anh không thấy rõ mặt, đi đến trước mặt anh nói: “Xin lỗi anh, chúng ta chấm dứt đi. Tôi gặp được chân ái rồi.”
Tạ Vãn Tinh giật mình tỉnh giấc.
Ngày hôm sau lúc quay phim, mí mắt dưới của anh vẫn còn hơi sưng phù, hai quầng thâm nhàn nhạt treo bên dưới đôi mắt. Cô gái trang điểm cho anh vừa đánh phấn vừa khó hiểu hỏi: “Thầy Tạ, tối qua anh làm gì rồi? Sao lại tàn phá làn da của mình đến mức này vậy?”
Rõ ràng hôm qua mặt mày Tạ Vãn Tinh vẫn còn rất rạng rỡ, làn da đẹp đến mức khiến người ta cảm thán.
Tạ Vãn Tinh chống đầu bằng một tay, híp mắt cố ngủ bù, yếu ớt nói: “Nằm mơ thấy ác mộng, giật mình tỉnh dậy rồi không ngủ được nữa.”
Chuyên viên trang điểm thông cảm nhìn anh, thầm nghĩ mặc dù nghệ sĩ luôn gọn gàng toả sáng nhưng đồng thời cũng phải chịu rất nhiều áp lực.