-Anh còn hỏi…
Hạo Thần bật cười tiếp tục ra vào trong cô đến khi không chịu nổi nữa mới rút ra mà bắn thẳng lên bụng cô. Ngã người úp mặt vào bầu ngực cô mà lấy lại nhịp thở
-Thật tuyệt!!
-Anh đứng dậy đi!! Em muốn tắm!!
-Mới một hiệp thôi mà, em chưa gì đã đầu hàng hửm?
-Anh đúng là tên vô sỉ mà!! Em không muốn người ngoài biết chúng ta làm chuyện này đâu…mau đứng dậy!!
Hạo Thần biết cô lo lắng nên đành đứng dậy bế cô vào nhà tắm. Cả hai nằm trong bồn, cảm giác thoải mái ùa về
-Anh!!
-Hửm??
-Lúc nãy…anh thật sự rất tuyệt!!
Hạo Thần khẽ cười ngắt mũi cô
-Chồng ai, hửm? Vậy mà có người còn bắt anh dừng lại!!
-Ưm…tại không có cách âm chứ bộ!! Ai mượn anh…
-Anh ở một mình chỉ làm việc rồi ngủ, gắn cách âm làm gì?
-Vậy anh đừng có mà than vãn!!
-Vâng, là anh không đúng!!
Tẩy rửa sạch sẽ, cả hai ôm nhau ra giường mà ngủ một giấc đến sáng.
Những ngày sau đó anh đều tập trung giải quyết các giấy tờ ở đây để nhanh chóng trở về nhà cùng cô. Thẩm Vy không nói cho ai ở nhà biết vì cô muốn tạo bất ngờ cho họ.
Hôm nay, cô chính thức nắm tay anh cùng anh trở về nhà. Suốt cả chặn đường về đến Vũ Gia anh liền nắm chặt lấy tay cô. Ông bà Vũ cùng bà Nguyễn đang ngồi tám chuyện say sưa liền nghe tiếng cô
-Ba, hai mẹ yêu!!
-Về rồi đó sao, chưa thấy người đã thấy tiếng… thật là!!
Thẩm Vy bước vào bên cạnh là anh khiến cả ba người không tin vào mắt mình
-Hạo Thần?
-Ba mẹ, mẹ vợ…con xin lỗi!!
-Về…về là tốt rồi!!
Bà Vũ ôm lấy anh mà khóc, Thẩm Vy buông tay anh ra để anh ôm lấy bà. Đến khi cả nhà bình tĩnh ngồi trên sofa anh mới tiến lại nắm chặt lấy tay cô, cúi người trước ba người lớn
-Ba mẹ, con về đây là để cùng người con gái tiếp tục xây dựng hạnh phúc…con muốn một lần nữa yêu cô ấy!!
Thẩm Vy đỏ mặt cúi đầu xuống đất tủm tỉm cười. Ông bà Vũ cùng bà Nguyễn liếc mắt ra hiệu rồi trưng ra bộ mặt nghiêm khắc
-Tụi ta sao biết được hai đứa có còn bạo dạng lừa chúng ta hay không? Hay là hợp đồng vài ba năm gì nữa!!
Hạo Thần nắm chặt tay cô, ánh mắt tự tin
-Vẫn là hợp đồng!!
Thẩm Vy trợn tròn mắt lên nhìn anh nói nhỏ
-Anh nói gì vậy hả?
-Nhưng thời hạn là một đời! Sẽ chứng minh cho ba người bằng một lũ cháu!!
-…
Chẳng cần do dự hay nhìn ai trước mặt. Anh liền cúi xuống đặt nụ hôn lên môi cô khiến cả ba hài lòng. Bà Vũ khẽ ho nhẹ
-Xem như ta tin hai con một lần nữa!! Chứng minh sớm sớm một chút thì càng tốt!!
Cả nhà bật cười, anh và cô hạnh phúc nhìn nhau, đưa tay kéo cô vào lòng ôm chặt lấy
-Anh hứa, anh sẽ làm được!!
-Cảm ơn anh!!
-Hửm?
-Cảm ơn vì em vẫn còn cơ hội để yêu anh!!