Yêu tăng Nam Ba lạnh nhạt hỏi.
Doanh Nguyệt đứng tại chỗ, chỉ kiếm vào hắn, sợ hãi kêu:
– Ngươi đừng tới đây!
Yêu tăng Nam Ba lóe lên kim quang, lại quay về thân thể lão nngư ông, trong mắt lão nngư ông khôi phục vẻ linh động, khôi phục giọng nói khi trước, cười nói:
– Không cần sợ hãi, ta không có ác ý với ngươi, ngươi còn không đáng để ta cố ý chạy tới đây ra tay với ngươi.
Doanh Nguyệt không sợ hãi mới là lạ, nhân vật có thể khiến cả thiên hạ đều căng thẳng, nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày chính mình gặp được Yêu tăng Nam Ba trong truyền thuyết, sợ đến mức tay chân nhũn ra, có điều vân chỉ kiếm vào đối phương, run run nói:
– Ngươi làm gì Lý thúc rồi?
– Ngươi không muốn hắn chết, hắn sẽ không chết được.
– Yêu tăng Nam Ba đứng dậy, đi tới trước cửa sổ, đẩy cửa sổ ra nhìn rừng trúc xanh bên ngoài, lạnh nhạt nói:
– Đường đường là tôn nữ Doanh Thiên vương, hưởng hết Vinh hoa phú quý nhưng giờ lại cư trú ở thôn nghèo, mai danh ẩn tích lấy thân phận thôn phụ gặp người, mùi vị cú ngã này không dễ chịu chứ? Có điều so những gì ta phải chịu thì ngươi còn kém xa lắm, bị giam cầm trong một tòa chùa miếu nhỏ vô số năm…
Doanh Nguyệt đi không dám đi… ở không dám ở sợ hãi nói:
– Rốt cục ngươi muốn gì? Yêu tăng Nam Ba nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, mỉm cười nói:
– Không phải là ngươi muốn báo thù sao? Thanh chủ, Phá Quân, Vũ Khúc, Hạ Hầu Lệnh, Đằng Phi, Thành Thái Trạch, Ngưu Hữu Đức, đây đều là những người ngươi lập chí muốn giết, nhưng cũng chỉ là những kẻ thù mà ngươi “muốn” giết mà thôi, ngươi giết nổi sao? Chỉ sợ ngay cả cơ hội tiếp cận bọn họ ngươi cũng không có. Thế nhưng hiện giờ thì không giống, ta đến rồi, ta sẽ cho ngươi cơ hội để báo thù.
Nhắc tới Ngưu Hữu Đức, hắn có chút buồn bực, sau khi đoạt một bộ thân thể chạy trốn, thu được thế cuộc thiên hạ trên bộ thân thể này đương nhiên không khó, muốn sau khi thoát vây tìm Ngưu Hữu Đức đầu tiên, kết quả phát hiện Ngưu Hữu Đức là một trong mấy thế lực lớn đứng đầu thiên hạ hiện nay, tay nắm giữ mấy chục triệu tinh nhuệ, chiến tướng nhiều như mây. Con mẹ nó, đây không phải là thứ mà bây giờ hắn trêu chọc được. Sau khi tỉ mỉ tìm hiểu quá trình quật khởi của Ngưu Hữu Đức, phát hiện thằng này không phải người hiền lành gì, không dễ chọc tới, chỉ có thể bàn bạc kỹ lưỡng.
Doanh Nguyệt không dám dễ tin.
– Làm sao ngươi có thể tìm được ta?
Yêu tăng Nam Ba cười khẽ:
– Đối với người khác mà nói thì rất khó khăn, nhưng đối Với ta thì không là gì cả, tìm ra từng người có quan hệ với Doanh gia, tra từng tầng từng tầng một. Ở trước mặt ta, người ta tìm được không hề có chút bí mật nào.
Doanh Nguyệt: – Ngươi phí hết tâm tư tới tìm ta là vì giúp ta báo thù?
Yêu tăng Nam Ba chậm rãi xoay người lại, cười nói:
– Ngươi sai rồi, không chỉ là báo thù cho ngươi, cũng vì báo thù cho ta. Vốn không định tới tìm ngươi, nhưng hiện giờ xem ra trực hệ Doanh gia cũng chỉ còn lại ngươi. Theo ta được biết Doanh gia sau khi chiến bại, có nhân mã tương đối thoát đi, nói vậy Doanh gia ở trong bóng tối còn chút lưới thế lực tồn tại, những thứ này là thứ hiện giờ ta cần. Hiện giờ thế cuộc thiên hạ không thể so với ta năm đó, đã bị chỉnh hợp, đơn đả độc đấu không làm nên chuyện, nếu ngươi thực sự muốn báo thù, cũng không thể rời bỏ sự chống đỡ của những người này, ngươi đứng ra liền hệ bọn họ, ta giúp ngươi chỉnh hợp những thế lực này lại.