Miêu Nghị cũng bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Bình hồ mưa phùn, chiếc thuyền cô độc lặng trôi, một ông lão ngồi ở đầu thuyền thả câu, không phải ai xa lạ, chính là Hạ Hầu Thác.
Ẩn cư những năm này, hắn biến thành rất nhiều nhân vật, bây giờ lại thành lão ngư ông.
Tinh linh của Vệ Xu đưa tin tới, ngay lập tức hắn lấy ra tinh linh liên hệ, nghe nói chuyện liên quan tới nơi phong ấn, hắn vẫn luôn quan tâm chú ý, có thể nói một mực chờ đợi tin tức từ Vệ Xu.
Sau khi liên lạc, Hạ Hầu Thác lập tức hỏi:
– Tình hình như nào? Vệ Xu:
– Lão gia, đại sự không ổn, thần hồn Yêu tăng Nam Ba trốn thoát.
Cần câu trong tay run lên, Hạ Hầu Thác vội hỏi:
– Ngươi nói cái gì?
Vệ Xu biết hắn khó lòng tiếp thu, nhưng đây chính là sự thực, không thể nói hươu nói vượn được lập tức lặp lại nói:
– Lão gia, thần hồn Yêu tăng Nam Ba thoát vây, chạy thoát.
Hạ Hầu Thác vội lắc tinh linh.
– Chuyện này không thể nào, bất kể là Thanh chủ hay Phật chủ đều có thể đẩy hắn vào chỗ chết, hắn mất đi pháp lực không thể chạy khỏi lòng bàn tay hai người, cho dù không giết được cũng ngăn lại được mới đúng.
Vệ Xu:
– Ngay khi đại trận phong ấn bị phá, Yêu tăng lợi dụng Tác mệnh Phạn âm khống chế đại quân xung quanh. Thanh chủ và Phật chủ mua dây buộc mình, ngược lại bị đại quân của mình ngăn lại, bị Yêu tăng nhân cơ hội chiếm lấy cơ thể một người chạy trốn.
Hạ Hầu Thác trừng lớn, mắt lộ ra vẻ bị phần:
– Hồ đồ! Bọn hắn cũng không phải là không biết Tác mệnh Phạn âm của Yêu tăng, lẽ nào trước đó không đóng kín thính thức?
Vệ Xu:
– Lão gia, đây chính là mấu chốt của vấn đề, đóng kín thính thức căn bản không ngăn được Tác mệnh Phạm âm. Yêu tăng có thể thông qua ý thức khống chế mọi người. Lúc ban đầu Yêu tăng tỏ ra yếu thế, đến khi phá trận mới lộ rõ thực hư, Thanh chủ và Phật chủ trúng bẩy của hắn mới khiến hắn chạy.
Cần câu trong tay Hạ Hầu Thác rơi cạch xuống thuyền, sau đó rơi xuông hồ, sắc mặt trắng bệch, thở dồn dập, thân hình khẽ run.
Trải qua vô số sóng gió, nhìn thấy vô số chyện lớn trêm đời. Hạ Hầu Thác gặp loạn không hoảng hiện giờ trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Thiên hạ này nếu nói ai sợ Yêu tăng Nam Ba nhất ngoại trừ người một tay đẩy Yêu tăng Nam Ba rơi xuống đất thì không có ai khác, hắn biết Yêu tăng Nam Ba sẽ dùng thủ đoạn trả thù như nào.
Đúng là hắn đã giả chết, ngoại giới đều cho rằng hắn chết rồi, theo lý thuyết kẻ thù cũng có thể dừng tay. Hắn cũng không sống được bao lâu, theo lý thuyết không cần quá kiêng kỵ.
Nhưng kẻ thù của hắn không phải người bình thường, mà là Yêu tăng Nam Ba khiến cả thiên hạ đều run sợ. Năm đó hắn nghe lệnh dưới trường Yêu tăng Nam Ba, quá hiểu sự khủng bố của tên Yêu tăng này, đó là người có thể khiến hắn không dám ngẩng đầu lên, đó là người khiến hắn không dám nói chuyện lớn tiếng, người có thể coi chính mình là thần đâu chỉ dùng hai chữ ngông cuồng là có thể hình dung, hắn chính là tuyệt thế yêu nghiệt khoáng cổ tuyệt kim, thủ đoạn thông thiên triệt địa. Vô số anh hào đều bị hắn đánh gục, ai dám không phục?