Sau một ngày, Thượng Quan Thanh đi tới trước chùa miếu, mời hai người Thanh Phật tạm thời quay về tinh không.
– Bệ hạ. Phật gia.
Vũ Khúc đón tiếp trong tinh không, mời hai người đến một viên tinh thể lơ lửng bất quy tắc, đặt la bàn tinh đồ ra, phóng ra một bức tinh đồ chỉ có mười ba tinh cầu, ngón tay chỉ vào giải thích:
– Viên tinh cầu ở giữa là nơi phong ấn, xung quanh có mười hai tinh cầu có quan hệ với trận pháp đã thăm dò ra theo ý chỉ của bệ hạ.
Ngũ trảo Phật chủ nhiếp vào hư không, trên đất bụi bay lên, tụ tập trong lòng bàn tay hắn, lấy ngón tay làm bút múa lên trong tinh cầu trên la bàn, bụi bặm tạo thành đường, rất nhanh tinh đồ lục giác xuất hiện trên la bàn, tinh cầu phong ấn ở giữa trong ngôi sao sáu cánh đó.
Mấy người nhìn chằm chằm vào đó, Phật chủ phủi sạch bụi trên tay, chỉ vào nói:
– Đây chính là liên quan trận pháp, không rõ dùng bí pháp gì thiết trí, có điêu chỉ cần phá hủy những tinh cầu này, trận pháp hẳn sẽ bị phá.
Vũ Khúc lắc đầu nói:
– Vô dụng thôi, những tinh cầu này kỳ thực đều đã bị phá hủy một lần, thế nhưng hủy diệt một viên lập tức sẽ có lực lượng sâu xa nào đó kéo một tinh cầu từ trong tinh không bổ sung vào, tập trung nhân thủ phá hủy đồng thời mấy tinh cầu cũng vậy. Trận pháp này uy lực đúng là kinh người, khó trách bất luận ai tiến vào trong đều bị áp chế pháp lực, muốn phá chỉ e cần tìm ra mắt trận, chỉ là không biết mắt trận ở nơi nào, phỏng chừng chỉ có nhân tài bày trận mới rõ!
– Phá một viên bù một viên?
Thanh chủ nhìn chằm chằm vào tinh đồ cười lạnh một tiếng, nói:ܐ
– Trẫm không tin cây không rể có thể sống được, mấy viên không được thì đồng thời hủy diệt tất cả, nhân thủ không đủ thì điều người đến, lệnh bốn quân điều ngàn vạn nhân mã tinh nhuệ đến, thời điểm như này có thách bọn chúng cũng không dám trễ nải.
Pháp chỉ vừa truyền xuống, bốn quân đúng là không dám có chút kéo dài lấy tốc độ nhanh nhất tập kết đại quân tinh nhuệ tới.
Không chỉ là nhân mã, Hạo Đức Phương, Quảng Lệnh công, Khấu Lăng Hư, Đằng Phi, Thành Thái Trạch, ngay cả Hạ Hầu Lệnh cũng dẫn theo mấy vạn người tới, bình thường không gặp được mấy người, lần này tất cả đều đồng thời tới bái kiến Thanh chủ.
Vào lúc này Thanh chủ cũng không có tâm tư so đo gì với đám người Hạo Đức Phương, lệnh Vũ Khúc thống nhất điều khiển nhân mã, chuẩn bị tấn công mười hai tinh cầu kia.
Hai người Thanh Phật một lần nữa tiến vào nơi phong ấn, đám người Hạo Đức Phương sợ có bẫy rập, không dám đi vào theo, lại muốn biết tình hình chính xác bên trong, lấy danh nghĩa hộ vệ phái người đi vào theo.
Thượng Quan Thanh cùng đi vào trở về tinh không, nói Với Vũ Khúc:
– Bệ hạ và Phật gia đã chuẩn bị kỹ, hạ lệnh phá trận. Theo Vũ Khúc ra lệnh, hành động đại quân hủy diệt mười hai tinh cầu đông thời triển khai.
Khi mười hai tinh cầu đồng thời nổ tung, giống như mười hai đóa hoa nở, trong tinh không có sóng vô hình tỏa ra.
Núi sông mặt đất trên viên tinh cầu bị phong ấn kia chấn động, chim chóc bay loạn, nước sông hồ bốc lên nghi ngút, biển rộng nổi sóng to gió lớn, đám người tụ tập xung quanh hẻm núi lộ vẻ khiếp sợ nhìn xung quanh, không biết chuyện gì xảy ra, có điều đều cảm nhận được lực lượng áp chế pháp lực của mình đang dần buông lỏng.
Hai người Thanh Phật không để ý tới hoàn cảnh xung quanh thay đổi, nhìn chăm chăm vào bên trong chùa miếu.
– Haiz…
Một tiếng thở dài như đến từ vực sâu u ám vang lên, thần hồn Yêu tăng Nam Ba hóa đá ngồi trên đất đột nhiên hiện ra từng vết nứt, bên trong tỏa ra kim quang chói mắt.