Cười nhạt một tiếng, trong lòng Nhiếp Vân cẩn thận nhớ lại ngụy trang chi khí trong trí nhớ một lần. Đan điền cuối cùng ầm vang một tiếng, triệt để chuyển biến, tạo thành ngụy trang đan điền.
– Ngụy trang chi khí, biến hóa!
Hình thành ngụy trang đan điền, ngụy trang chi khí bao vây thân thể, thấp giọng hô, khuôn mặt cả người Nhiếp Vân biến hóa, thời gian nháy mắt, khí tức toàn thân cũng biến đổi.
– Ah… Ngươi.. Chủ nhân, ngươi như thế nào…
Nhiếp Vân đột nhiên biến thành Yêu nhân, ngay cả mình cũng không nhìn ra mảy may, Tiểu Phong lại càng hoảng sợ, liên tiếp lui về phía sau.
Nếu như không phải có thuần thú đan điền cảm ứng, chủ tớ khế ước, mình thực cho rằng trước mắt này không phải chủ nhân mà là Yêu nhân!
– Ha ha, bản thân ta là Ngụy Trang sư, không có gì kỳ quái cả, ngươi đừng phản kháng, hiện tại ta dùng ngụy trang chi khí cải biến dung mạo cho ngươi, bất quá, ngươi phải cẩn thận, ta cải biến cho ngươi, chỉ có thể duy trì một canh giờ, hơn nữa ở trong lúc này không có thể dùng lực lượng, bằng không thì, ngụy trang chi khí sẽ tiêu tán, mất đi hiệu quả!
Nhiếp Vân vừa cười vừa nói.
Ngụy Trang sư ngụy trang cho mình, không bị bất luận hạn chế gì, ngụy trang cho người khác lại bị chế ước, dù sao đối phương không phải Ngụy Trang sư, cơ thể không có khả năng lâu dài bảo tồn ngụy trang chi khí.
– Ngụy Trang sư? Chủ nhân là Ngụy Trang sư?
Nghe được thiếu niên giải thích, Phong Lang Vương cảm giác mình sắp choáng.
Chủ nhân không phải Tuần thú sư sao? Còn có nạp vật đan điền, Huyết Đồng sư, Truy Tung sư, Trị liệu sư…
Người khác có được một thiên phú đặc thù liền ngưu bức, chủ nhân vậy mà có nhiều thiên phú như vậy… Điên rồi!
Tuy trong nội tâm khiếp sợ, nhưng Phong Lang Vương chỉ sẽ cảm thấy đây là Nhiếp Vân trời sinh thì có những thiên phú này, như thế nào cũng không thể tưởng được chính hắn chẳng những có thể hình thành đan điền, còn có thể tùy ý cải biến thuộc tính đan điền!
Hình thành đan điền cải biến thiên phú, thật sự không thể tưởng tượng nổi rồi, đừng nói hắn không tin, nói cho bất luận kẻ nào nghe, chỉ sợ đối phương cũng cho rằng đó là một chê cười.
– Bản lĩnh của chủ nhân ngươi, ngươi không biết còn nhiều lắm!
Không để ý tới Tiểu Phong khiếp sợ, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, ngón tay điểm về phía trước, một cổ ngụy trang chi khí dũng mãnh vào trong cơ thể, cải biến khí tức cùng hình thái đối phương.
Một lát sau, Tiểu Phong đồng dạng Nhiếp Vân, biến thành một Yêu nhân bình thường.
Hai người bọn họ biến thành Yêu nhân, khí tức thuần khiết, bỏ vào trong đám Yêu nhân, ai cũng không ra khác thường.
– Đi, chúng ta đi xuống, phía trước có rất nhiều Yêu nhân, lặng lẽ nấp đi qua, thuận tiện nghe ngóng thoáng một phát vị trí của bảo khố!
Nhiếp Vân nở nụ cười, lộ ra răng nanh màu đỏ tươi, đi đầu từ không trung rơi xuống, đi tới địa phương có nhiều Yêu nhân.
– Tốt…
Thấy chủ nhân rơi xuống, Tiểu Phong cũng theo sát ở phía sau, nghênh ngang đi đến.
Hai người đi về phía trước, gặp được không ít Yêu nhân, bất quá những Yêu
nhân này mặt lộ vẻ ưu sầu, cấp tốc đi về phía trước, tựa hồ có chuyện gì phát sinh.
– Chủ nhân, những người này làm sao vậy? Như thế nào có chút không đúng?
Tiểu Phong thấy lũ yêu chung quanh không kiểm tra hai người mình, nghi hoặc truyền âm cho Nhiếp Vân.
Dựa theo đạo lý, cho dù hai người ngụy trang giống hơn nữa, dung mạo khẳng định lạ lẫm, những Yêu nhân này dưới tình huống bình thường có lẽ cảm thấy kỳ quái, tinh tế tra hỏi mới phải, hiện tại những Yêu nhân này không chỉ không hỏi, trên mặt mỗi người còn thần sắc lo lắng, tựa hồ có đại sự gì sắp phát sinh.