Nhiếp Thu không xoắn xuýt nữa, hét lớn rồi xông về phía Mã Siêu.
Hang động bị áp lực vô cùng khủng khiếp bao trùm.
Gần như trong chớp mắt, Nhiếp Thu đã xông đến trước mặt Mã Siêu, giơ tay đấm một phát.
“Rầm!”
Trong khoảnh khắc đó, Mã Siêu cũng vung nắm đấm về phía Nhiếp Thu, sau một tiếng động rất lớn, nắm đấm của hai người va vào nhau.
Sau cuộc va chạm về sức mạnh này, Mã Siêu lập tức bay ra xa, nặng nề đập vào vách đá.
Lúc này, khí thế của anh ta đã ngừng tăng, chắc hẳn đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng sau cùng anh ta vẫn không phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn Nhiếp Thu lại là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật, thậm chí có thể gọi là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Cho dù thực lực của Mã Siêu tăng thêm nữa thì chênh lệch giữa hai người vẫn quá lớn, Mã Siêu không thể là đối thủ của Nhiếp Thu.
“Hả?”
Thấy Mã Siêu lại bò dậy, Nhiếp Thu hơi bối rối.
Lão ta hiểu rất rõ thực lực của mình, lão ta không có đối thủ dưới Thiên Cảnh, trừ mấy cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh, những người khác đều không phải đối thủ của lão ta.
Nhưng Mã Siêu mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong mà thôi, cho dù bây giờ anh ta phát huy thực lực vượt xa cảnh giới vốn có thì cũng chỉ đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Sau đòn tấn công của lão ta, không ngờ chẳng những Mã Siêu không chết mà còn có thể đứng dậy đánh tiếp.
Nhiếp Thu ngày càng sợ hãi, loại yêu nghiệt này không đến từ thế lực Cổ Võ thật à?
Càng nghĩ, Nhiếp Thu càng khiếp sợ hơn.
Lão ta nắm rõ các thế lực trong giới Cổ Võ, nên khi Mã Siêu tỏ vẻ anh ta đến từ gia tộc Cổ Võ họ Mã, lão ta mới không tin, lập tức cho rằng Mã Siêu không tới từ thế lực Cổ Võ.
Nhưng bây giờ, lão ta lại bắt đầu nghi ngờ, tuy lão ta biết rất nhiều về các thế lực của giới Cổ Võ, nhưng giới Cổ Võ cũng không đơn giản như bề ngoài, vẫn còn rất nhiều thế lực thần bí.