Lạc Khuynh Thành gật gật đầu.
– Chúng ta đi thôi!
Thấy nữ hài đồng ý, bàn tay lớn của Nhiếp Vân trảo một cái, liền ôm vòng eo mềm mại của đối phương vào trong ngực, dưới chân sinh phong, nhắm phương hướng hoàng cung bay đi.
Lạc Khuynh Thành tấn cấp Khí Tông phương pháp bất đồng, lần này thời gian tu luyện rất dài, giúp nàng tấn cấp đến nàng đạt tới Khí Tông đỉnh phong, đảo mắt một đêm đã đi qua, mắt thấy mặt trời đỏ bay lên, từ phương đông nhảy ra đường chân trời.
Hai người vừa tới hoàng cung, quả nhiên thấy rất nhiều thân ảnh phiêu phù trên không, Tam đại yêu sủng, đám người Bách Hoa Tu, Mộ Thanh, Mộ Hà đã chuẩn bị thỏa đáng.
Đương nhiên, lúc này Phong Lang Vương là hình người, một thân hắc y, đội mũ da nhỏ, bất hiện sơn bất lộ thủy, không khác Chí Tôn, ai cũng nhìn không ra hắn đã là cường giả Bí Cảnh!
– Nhiếp Vân, vị cao thủ này như thế nào còn không có giới thiệu qua cho chúng ta?
Thấy thiếu niên đi tới, Mộ Thanh chỉ Phong Lang Vương, nghi ngờ hỏi.
Cũng khó trách nàng nghi hoặc, Phong Lang Vương tấn cấp Bí Cảnh lột xác hình người, chỉ có hai yêu sủng cùng Nhiếp Vân biết rõ, bọn người Mộ Thanh chỉ cho rằng thiếu niên ở trước mắt là Chí Tôn bình thường, nhưng lại không biết thực lực người áo đen này là tồn tại kinh khủng nhất trong mọi người.
– Này là bằng hữu của ta, tên Tiểu Phong, Tiểu Phong chào hỏi mọi người a!
Nhiếp Vân không có ý định nói ra thân phận của Phong Lang Vương, thuận miệng đổi danh tự của Tiểu Lang thành Tiểu Phong.
Nếu như cái tên này để cho Lạc Tiểu Phong nghe được, chỉ sợ sẽ trực tiếp khóc chết, mình suy nghĩ cả nửa ngày liền biến thành một con sói.
– Phải, ta gọi Tiểu Phong, bái kiến các vị!
Phong Lang Vương mặt không biểu tình, tùy ý chắp tay.
– Vị này là bằng hữu ta Lạc Khuynh Thành! Lần này đi Thần Thánh đế quốc cùng nàng cũng có quan hệ rất lớn!
Giới thiệu xong Phong Lang Vương, Nhiếp Vân giới thiệu nữ hài trong ngực thoáng một phát.
– Ngươi đã đạt tới Khí Tông đỉnh phong rồi hả? Khí Tông đỉnh phong đi Thần Thánh đế quốc vẫn là cực kỳ nguy hiểm!
Bách Hoa Tu đột nhiên mở miệng.
– Sư phụ…
Chứng kiến sư phụ ở trước mặt, Lạc Khuynh Thành không biết nên giải thích thế nào.
– Bách Hoa Tu, nàng là đồ đệ của ngươi? Giống như…
Mộ Thanh nhìn Nhiếp Vân, lại nhìn nữ hài trong lòng ngực của hắn một chút, lần nữa nhìn nhìn Bách Hoa Tu, vẻ mặt cổ quái.
– Không nên nói bậy!
Bách Hoa Tu tựa hồ biết rõ Mộ Thanh nghi hoặc cái gì, sắc mặt đỏ bừng.
– Tử Đồng, ngươi tới chở Khuynh Thành, chúng ta nhanh đi thôi!
Biết tình cảnh có chút xấu hổ, Nhiếp Vân gãi gãi đầu, tiện tay đưa nữ hài trong ngực cho Tử Đồng, phân phó một tiếng, đi đầu bay về phía Thần Thánh đế quốc.
– Đi!
Thấy thiếu niên đi về phía trước, mọi người đồng thời lên tiếng, theo sát phía sau, hóa thành mấy đạo lưu quang, thẳng tắp bay về phía chân trời.
– Chúng ta đi Thần Thánh đế quốc Quang Minh thành, có hai con đường có thể đi, thứ nhất là con đường thương nhân thường đi, bằng vào tu vi của chúng ta hiện tại, cần hai mươi ngày, một con đường khác tương đối gần, ước chừng dùng mười lăm ngày! Chỉ là con đường thứ hai cực kỳ khó đi, chính giữa phải qua Tử Quỳnh sơn mạch!
Không trung hiện lên vài đạo hào quang hoa mỹ, bọn người Nhiếp Vân phi hành ở trên tầng mây, Bách Hoa Tu nhìn phía trước nói.
Hoa Tu tựa hồ cực kỳ quen thuộc Thần Thánh đế quốc Quang Minh thành, phi hành vài ngày, Nhiếp Vân liền cho nàng dẫn đường, dẫn đầu mọi người đi.
– Qua Tử Quỳnh sơn mạch?
Nhiếp Vân sững sờ.
Trước kia đi Quang Minh thành hắn cũng đã được nghe nói, tuy đi Tử Quỳnh sơn có thể tiết kiệm thời gian, nhưng lại trải qua địa bàn Yêu nhân, gây chuyện không tốt sẽ chết ở tại chỗ.
Tử Quỳnh sơn mạch, Lưỡng Giới Sơn, Huyền Âm Sơn, căn cứ của Yêu tộc ở Khí Hải đại lục, Tử Quỳnh sơn mạch xếp hàng thứ nhất, có vô số Yêu nhân cấp bậc Chí Tôn, đáng sợ hơn chính là có một Yêu nhân Bí Cảnh cấp!