Hàn Nghệ kinh ngạc nói: “Tỷ kinh ngạc như vậy làm gì, không phải là tình nhân cũ của tỷ đó chứ?”
“Ngươi nói lung tung gì thế.”
Lưu Nga phun một tiếng, lại nói: “Rama Sayyid này thì không thể nào a!”
Hàn Nghệ hiếu kỳ nói: “Là sao?”
“Gã là đại thương nhân Ba Tư tới, ở Trường An chúng ta cũng có danh tiếng lớn, ngay cả hoàng thất đều mua son, hương liệu từ chỗ bọn họ.”
“Lợi hại như vậy?”
“Thật đấy, thật đấy, nếu ông ta có thể tới chỗ chúng ta buôn bán, vậy đối với thanh danh hẻm Bắc chúng ta có chỗ rất tốt.”
Hàn Nghệ vẹo con ngươi nhìn Lưu Nga, nói: “Lưu tỷ, tỷ có biết hiện tại tỷ giống như cái gì không?”
Lưu Nga kinh ngạc nói: “Như cái gì?”
Hàn Nghệ nói: “Giống như một nữ nhân đang hướng lên trời cầu nguyện nam nhân, và trời cao đã thỏa mãn yêu cầu này của tỷ.”
Lưu Nga ngẩn người, ngược lại tôi tớ kia kịp phản ứng trước, phốc một tiếng, sau đó gắt gao ngậm miệng lại.
“Hàn tiểu ca, ngươi thực thật sự là quá vô sỉ rồi.”
Lưu Nga khó thở quá đi, trực tiếp mắng.
Hàn Nghệ coi như đó là một lời khích lệ, cười ha hả, quay sang tôi tớ sắp nín không được kia, nói: “Mời Ranma gì đó kia vào đi.”
“Vâng.”
Lưu Nga lại rối rắm nói: “Là Rama Sayyid.”
“Phải phải phải. Rama Sayyid.”
Hàn Nghệ ha hả cười nói.
Trôi qua trong chốc lát, chỉ thấy từ bên ngoài tiến vào năm người, một người cầm đầu, đang mặc tơ lụa phục sức. Dáng người khôi ngô, mũi cao mắt sâu, trên mặt nuôi một bó râu quai nón to màu cà phê, không cần nghĩ cũng biết, người này nhất định là Rama Sayyid. Mà tại bên người ông ta, còn bốn tôi tớ đi theo, trên tay mỗi người đều cầm lễ vật.
Hàn Nghệ đứng dậy đón chào, chắp tay nói: “Rama tiên sinh quang lâm, hàn xá thật sự là vẻ vang a.”
Rama Sayyid hữu mô hữu dạng chăp chăp tay, nhưng vẻ mặt đầy nghi hoặc, nói: “Xin hỏi các hạ là?”
Hàn Nghệ cười nói: “Tại hạ Hàn nghệ.”
Rama Sayyid ngẩn ra, không khỏi đánh giá lại Hàn nghệ, nói: “Ngươi chính là đông chủ Phượng Phi Lâu này.”
Hàn Nghệ nói: “Đúng vậy.”
Rama Sayyid sửng sốt một hồi lâu, mới nói: “Thật sự là không thể tưởng được Hàn đông chủ tuổi trẻ như vậy.”
“Rama Sayyid tiên sinh, ở Trung Nguyên chúng ta vốn có một câu là, đừng trông mặt mà bắt hình dong.”
Hàn Nghệ nói một câu nửa đùa nửa thật, sau đó đưa tay nói: “Mời vào trong.”
“Hàn đông chủ thật sự là khôi hài vui tính.”
Rama Sayyid cười ha hả, sau đó đưa tay nói: “Mời.”
Mấy người tới trong phòng ngồi xuống.
Rama Sayyid hơi hơi nghiêng thân mình về phía trước, nói: “Rama mạo muội thăm hỏi, có chỗ nào quấy rầy, mong rằng Hàn đông chủ thứ lỗi, chút lễ mọn, không thành kính ý.”
Ông ta ở Trường An này cũng không ít năm, nói tiếng Hán cũng vô cùng thông thạo.
Bốn hạ nhân phía sau ông ta lập tức đem lễ vật trong tay đưa lên.
Hàn Nghệ đầu tiên là ra hiệu Lưu Nga cho người tiếp nhận lễ vật tới tay, sau đó lại hướng tới Rama Sayyid nói: “Nếu Rama tiên sinh là vì chuyện tìm kiếm hợp tác mà đến. Đó chính là sai sót của chúng ta, là chúng ta đã không chiếu cố chu toàn.”
Rama Sayyid nói: “Hàn đông chủ nói không sai, hôm nay ta đến đây chính là muốn cùng quý điếm hợp tác.”
Lưu Nga lúc này phản ứng cực nhanh, vội vàng nói: “Vậy thì thật xin lỗi. Nếu ta biết Rama tiên sinh cũng có ý, chúng ta nhất định sẽ phái người đưa thiệp mời tới cho Rama tiên sinh rồi.”
Rama Sayyid khoát tay nói: “Lưu nương tử lời này khách khí rồi, ta là gần đây mới đến Trường An, trước đó vẫn chưa từng cùng quý điếm giao thiệp, vì vậy quý điếm không mời ta, cũng là hợp tình hợp lý.”
Hàn Nghệ cười nói: “Nhưng bất kể thế nào mà nói. Chúng ta đều có trách nhiệm, buôn bán không phải đều phải thét to sao, sao có thể ngồi ở nhà đợi khách nhân tới cửa, việc này chúng ta làm thật sự là cực kỳ không tốt. Lưu tỷ, tỷ mau cho người ta đưa bản đồ quy hoạch của chúng ta tới đây, ta giảng giải một chút cho Rama tiên sinh về quy hoạch hẻm Bắc của chúng ta.”
Lưu Nga còn chưa kịp gật đầu, Rama Sayyid lên tiếng: “Không vội, trước khi ta tới nơi này, cũng đã phái người nghe ngóng, về kế hoạch của Hàn đông chủ, làm ta cảm thấy khâm phục sâu sắc, ta đây rất chờ mong đối với sự hợp tác của chúng ta. Nhưng trước đó, ta có một đề nghị, cái này liên quan trực tiếp đến hợp tác của chúng ta.”
Hàn Nghệ cười nói: “Mời nói.”
Rama Sayyid nói: “Ta hy vọng ta có thể trở thành thương nhân Ba Tư duy nhất ở hẻm Bắc các ngươi.”
Hàn Nghệ sửng sốt, nói: “Nếu ta không lý giải sai, ý của Rama tiên sinh là, sau này hẻm Bắc chỉ cho thương phẩm một nhà Ba Tư ngươi tới bán.”
Rama Sayyid cười nói: “Hàn đông chủ quả thật là người thông minh, ta đúng là ý tứ này.”
Hàn Nghệ lắc đầu nói: “Thật có lỗi, ta không thể đáp ứng.”
Rama Sayyid có lẽ không nghĩ đến Hàn Nghệ sẽ cự tuyệt dứt khoát như vậy, còn ngơ ngẩn một lát, mới nói: “Nếu Hàn tiểu ca đáp ứng mà nói, chúng ta có thể trả tiền thuê gấp đôi.”
Lưu Nga nhìn Hàn Nghệ, trong mắt lóe ra hào quang, dường như hy vọng Hàn Nghệ đáp ứng.
Nào biết Hàn Nghệ lại nói: “Đừng nói gấp đôi, cho dù là gấp mười, ta cũng không sẽ đáp ứng.”
Rama Sayyid kinh ngạc nói: “Vì sao? Hàng hóa của ta là thượng đẳng nhất đấy, ngay cả hoàng thất Đại Đường các ngươi đều có hương liệu và son của ta, nếu chúng ta có thể tới nơi này mở cửa tiệm, sẽ giúp đỡ các ngươi hấp dẫn rất nhiều khách nhân tới.”
Hàn Nghệ cười dài nói: “Một khi đã như vậy, ngươi cần gì phải tới nơi này mở cửa tiệm nữa, ngươi ở hai chợ kia hẳn là đều có cửa hàng đi.”
Rama Sayyid không lên tiếng.
Hàn Nghệ nói: “Nếu ta không đoán sai, ngươi xem trọng chính là Ngày nữ nhân, bởi vì thương phẩm của ngươi hơn phân nửa đều là để phục vụ nữ nhân đấy.”
Lưu Nga bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng hết sức kinh ngạc, nàng thật không ngờ, nàng vừa rồi chẳng qua là tùy tiện nói một câu, Hàn Nghệ liền đoán đúng dụng ý của Rama Sayyid.
Rama Sayyid nói: “Cho dù như thế, chúng ta có thể trả gấp đôi tiền thuê, và còn có thể đưa ra nhượng bộ ở phương diện khác, buôn bán không phải là vì kiếm tiền sao, ta không thể nghĩ được Hàn đông chủ ngươi vì sao cự tuyệt đề nghị của ta.”
Hàn Nghệ cười nói: “Rama tiên sinh nói không sai, mà ta cự tuyệt đề nghị của ngươi, mục đích cũng chính là vì kiếm tiền. Ta thấy Rama tiên sinh cũng không phải người quanh co lòng vòng, ta đây cũng cứ việc nói thẳng nhé. Nếu hẻm Bắc chúng ta chỉ có một nhà cửa hàng bán son, hương liệu, như vậy bán bao nhiêu tiền, toàn bộ do ngươi nói mới tính, không có bất cứ kẻ nào cạnh tranh với ngươi, nhưng nếu có mấy cửa hàng cùng cạnh tranh, giá cả nhất định sẽ thấp xuống, như vậy khách nhân hẻm Bắc ta sẽ càng mong mua được thương phẩm yêu thích với giá thấp hơn, sẽ có nhiều khách nhân tới đây, hẻm Bắc mới có thể càng náo nhiệt.
Hơn nữa tôn chỉ của hẻm Bắc chúng ta, chính là tự do mậu dịch, ta hy vọng hẻm Bắc tràn đầy cạnh tranh, mà không phải một nhà độc đại, như vậy sẽ cực kỳ bất lợi đối với chúng ta. Đúng, ngươi trả cho ta gấp đôi tiền thuê, nhưng đây cũng biểu thị khả năng chúng ta rất khó tăng tiền thuê lên nữa. Mặt khác, nếu thương phẩm của Rama tiên sinh là tốt nhất, như vậy cần gì phải lo lắng người khác cùng ngươi cạnh tranh cơ chứ?”