Trong mắt Giang Nam tinh quang chớp động, Sơn Hải Đỉnh thần thông là phòng ngự thần thông hắn khai sáng, một đỉnh tế lên, đỉnh ở trên người, chỉ cần Sơn Hải Đỉnh còn trên đỉnh đầu, hắn liền ở thế bất bại, không người có thể công phá phòng ngự của hắn!
– Chi bằng đi Nam Hải, đem Hằng Vũ Thần Kim đổi thành Ngũ Sắc kim, chỉ là không biết Nam Hải có đủ Ngũ Sắc kim hay không…
Giang Nam đang muốn khởi hành, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm truyền đến, cười nói:
– Tiểu huynh đệ, ta đến làm khách rồi!
Trong lòng của hắn máy động, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một nam tử tóc đen dáng người khôi ngô bước đi lên Lĩnh Tụ Phong, khí thế trương dương, đúng là lão ma đầu Ma La Thập kia, thầm nghĩ:
– Lĩnh Tụ Phong ta hôm nay biến thành địa phương nào, như thế nào tới bái phỏng đều là chút ít yêu ma quỷ quái?
Xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim trên người Ma La Thập đã triệt để bỏ xuống, cười ha ha, thanh âm vang vọng toàn bộ núi nói:
– Ta lần trước cùng ngươi từ biệt, trong nội tâm thật là quải niệm, hôm nay lão ca ca đã đến, tiểu huynh đệ ngươi không chào đón ta sao?
Giang Nam mỉm cười nói:
– Tiền bối đến hàn xá làm khách, làm cho hàn xá bồng tụy sinh huy (*chiếu sáng), ta tự nhiên là hoan nghênh.
Ma La Thập cả giận nói:
– Ta gọi ngươi một tiếng huynh đệ, ngươi như thế nào còn khách khí, xưng hô ta là tiền bối? Hẳn là, ngươi cho rằng ta không xứng cùng ngươi xưng huynh gọi đệ hay sao? Nếu như ngươi không khách khí, bảo ta một tiếng lão ca ca là được. Ta và ngươi hợp ý, ta nguyện cùng ngươi tám bái kết giao, kết làm huynh đệ khác họ!
Hắn không khỏi phân trần, lúc này liền muốn cùng Giang Nam kết bái.
Giang Nam buồn bực không thôi:
– Lão ma đầu này ở trong Bách Ma Quật xem ta mọi cách khó chịu, như thế nào hôm nay ân cần như vậy, còn muốn cùng ta kết bái?
– Tiểu huynh đệ, ngươi không muốn cùng ta kết bái, chẳng lẽ là xem thường lão ca ca hay sao?
Ma La Thập thấy hắn do dự, cười lạnh nói:
– Thân phận ngươi lớn hơn ta, hay là bổn sự đánh nhau so với ta mạnh hơn? Nếu không, chúng ta đến khoa tay múa chân một chút?
Giang Nam bất đắc dĩ, chỉ phải cùng Ma Thần này kết bái, kết làm huynh đệ khác họ, thầm nghĩ:
– Ta đã là lão Thất của Thí Thần Cốc, đã có sáu huynh trưởng làm nhiều việc ác, lại nhiều cũng không quan trọng…
Ma La Thập rất là vui mừng, đi vào động phủ của Giang Nam, cao thấp dò xét, lắc đầu nói:
– Huynh đệ, ngươi ở đây hoàn toàn chính xác được xưng tụng hàn xá, thân là Luyện khí đại tông sư, ngươi rõ ràng không đem động phủ của ngươi chế tạo thành pháp bảo, mà là một phòng ở Thạch Đầu, thật sự hạ giá, có mất thân phận luyện khí đại tông sư của ngươi.
– Luyện khí đại tông sư?
Trong nội tâm Giang Nam khẽ giật mình, lập tức biết rõ ý đồ lão ma đầu này đến, thầm nghĩ:
– Vô sự ân cần, phi gian tức đạo, Ma La Thập đối với Địa Từ Nguyên Phủ của ta muốn đạt được vạn phần, lần trước ở trong Bách Ma Quật liền muốn mặt dày lấy búa của ta, lần này tới xum xoe, đoán chừng cũng là có sở cầu, muốn ta giúp hắn luyện chế bảo vật gì.
Ma La Thập xoay đầu lại, cố gắng làm ra một bộ hòa thiện, cười tủm tỉm nói:
– Lão đệ, ta lần trước thấy ngươi dùng Ngũ Sắc kim luyện một cự phủ, đó là vô cùng tốt, ngay cả ta cũng bội phục không thôi. Lão ca ca ta cũng góp nhặt một ít Ngũ Sắc kim, nguyên vốn định luyện bảo, tiếc rằng ta đánh nhau lành nghề, nhưng luyện bảo có chút lơ lỏng, cho nên muốn thỉnh lão đệ ngươi giúp, luyện chế một kiện bảo vật. Ta và ngươi là anh em kết nghĩa, cái bề bộn này ngươi sẽ không không giúp ta chứ?
Hắn vốn là chứng kiến Địa Từ Nguyên Phủ của Giang Nam, một mực dựng râu trừng mắt, mắng to phá của trời, đem Thần Kim luyện thành Bảo Khí, hôm nay lại thay đổi một bộ gương mặt, lại là kết bái lại là ca ca đệ đệ, ăn nói khép nép đến cầu Giang Nam vì hắn luyện chế bảo vật.
Nguyên nhân chủ yếu vẫn là ở chỗ Ngũ Sắc kim thật sự khó có thể dung luyện, tuy Ma La Thập biết rõ Ngũ Sắc kim cực kỳ quý hiếm, so với thần kim bình thường còn muốn cao hơn một bậc, nhưng mà hắn cũng không cách nào đem loại thần tài này luyện chế thành bảo, cũng không cách nào đánh đạo vân vào.
Loại thần kim này thậm chí ngay cả nhiệt độ mặt trời cũng không cách nào nóng chảy, Thái Hoàng cũng không thể tránh được, làm khó không biết biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt từ xưa đến nay!