Nghĩ đến cừu sư môn, Chu Tâm Ngữ có chút thất hồn lạc phách:
– Công pháp hạch tâm Thần Hoàng đảo không thể truyền đệ tử nội môn sao?
Lâm Minh lắc lắc đầu:
– Đệ tử nội môn chỉ có thể học được mấy trọng trước mà thôi, Thần Hoàng đảo khống chế công pháp rất nghiêm, cho nên ta không giúp được ngươi…
– Lâm công tử… Ta…
Chu Tâm Ngữ thần tình năn nỉ, nhưng nói đến bên miệng rồi lại không biết nói ra như thế nào, bản ý nàng là muốn xuất ra mấy viên Nhập Thiên đan làm thù lao.
Nhưng hiện tại xem ra, xuất ra Nhập Thiên đan hơn phân nửa cũng vô dụng, Lâm Minh không thiếu Nhập Thiên đan, theo Chu Tâm Ngữ biết, Lâm Minh đã ít nhất chiếm được ba viên Nhập Thiên đan, về sau chờ Lâm Minh bước vào Hậu Thiên, chỉ sợ còn nhận được nhiều hơn thế.
Đệ tử hạch tâm Thần Hoàng đảo, sợ là với đãi ngộ của Lâm Minh, chính mình muốn dùng mấy viên Nhập Thiên đan để đãi ngộ đối với đệ tử hạch tâm, không khỏi quá ngây thơ rồi.
Chu Tâm Ngữ rõ ràng, với thiên tư chính mình, trở thành đệ tử nội môn, không tiếp xúc được đến công pháp hạch tâm hoàn chỉnh, khẳng định không thể tiến vào cảnh giới Toàn Đan, Thần Hoàng đảo dù có mạnh mấy đi nữa, cũng chỉ có thể cam đoan đệ tử hạch tâm bước vào Toàn Đan, nếu không Toàn Đan này cũng trở nên không đáng giá.
Chẳng lẽ, thật sự phải xuất ra thứ đồ kia sao…
Giao nó cho Mục Thiên Vũ, có lẽ có thể đổi đến vị trí một đệ tử hạch tâm, nhưng… Giá phải trả không khỏi quá lớn.
Đó là những thứ Lãm Nguyệt tông bị hủy diệt lưu lại, cũng là sở mong của sư phụ, hy vọng phục hưng Lãm Nguyệt tông.
Không có nó, cho dù chính mình trở thành đệ tử hạch tâm, đổi lấy công pháp hạch tâm, cũng rất khó đặt chân cảnh giới Toàn Đan.
Nhưng giữ lại nó, không có công pháp đẳng cấp cao, vẫn không thể đặt chân Toàn Đan, không thành Toàn Đan, nàng căn bản không có tư cách báo thù vì sư môn, càng miễn bàn trùng kiến Lãm Nguyệt tông.
Chu Tâm Ngữ nghĩ như vậy, lo được lo mất…
– Quấy rầy, Lâm công tử.
Chu Tâm Ngữ miễn cưỡng nở nụ cười, yên lặng rời khỏi lều trướng.
Trước khi rời đi, Lâm Minh nhìn thấy bóng dáng Chu Tâm Ngữ tiêu điều khi rời đi, đột nhiên trong lòng cảm khái, hắn do dự một chút, vẫn nói:
– Ta sẽ nói một chút với Mục cô nương Thần Hoàng đảo, nhưng có thành hay không chỉ có thể xem ý tứ của nàng.
Chu Tâm Ngữ vui vẻ trong lòng, vội vàng không ngừng cảm tạ:
– Cảm ơn Lâm công tử, ân đức này, Tâm Ngữ ghi nhớ trong lòng.
Chu Tâm Ngữ cảm tạ mãi rồi mới rời đi, Lâm Minh khẽ lắc đầu, cảm khái con đường võ đạo gian khổ, tư chất như Chu Tâm Ngữ, ở phàm nhân xem ra đã là tiên tử, nhưng muốn tấn công Toàn Đan, lại phải trả giá cái giá thật lớn.
Võ giả bình dân vì kiếm một chút tài nguyên luyện võ mà xâm nhập Hung Thú sâm lâm, mạo hiểm đến tính mạng săn bắt tài liệu, những cô gái Thất Huyền cốc Hợp Hoan tông, vì đột phá Ngưng Mạch kỳ, thanh xuân thường trú mà dâng ra trinh tiết, những thiên tài tông môn được vạn người hâm mộ, vì tìm kiếm cơ duyên mà vào nhập hiểm địa, kết quả chết…
Con đường của võ giả, thoạt nhìn nhìn chỉnh tề nhưng đi lên lại như kinh cức mọc thành bụi gai, không cẩn thận một chút sẽ vạn kiếp bất phục.
Chu Tâm Ngữ cũng có chấp niệm phục hưng tông môn cùng báo thù vì sư môn, cô gái như vậy bởi vì chấp niệm mà cố gắng kỳ thật cũng đáng giá thương tiếc cùng tôn trọng, nhưng mà Lâm Minh không có quá nhiều quan hệ với Mục Thiên Vũ, cũng không giúp được tính thực chất gì.
Không hề suy nghĩ việc này, Lâm Minh chỉnh lại lều trại, lấy ra một quả Tu Di giới mang theo bên người, đây là Bích Lạc lưu lại, bởi vì chạy về vội vàng, sau khi Lâm Minh đánh chết Bích Lạc chỉ lấy Tu Di giới của hắn, lại chưa kịp tra xét trong đó có cái gì.
Địa vị Bích Lạc ở trong Thất Huyền cốc có hạn, Lâm Minh cũng không ôm hy vọng gì trong Tu Di giới, chỉ ôm chút thịt chân muỗi cũng là thịt, lấy ra đồ bên trong.
Vài món bảo khí nhân giai trung phẩm, một thanh bảo kiếm nhân giai thượng phẩm, một kiện nhuyễn giáp, mấy bình đan dược thượng phẩm võ giả Hậu Thiên kỳ sử dụng dùng gia tăng tu vi, còn có hơn một ngàn viên Chân Nguyên thạch, mấy mai ngọc giản.
Bảo khí nhuyễn giáp tự nhiên không cần xem, mấy thứ này đối với Lâm Minh mà nói chỉ là mặt hàng đi tặng, đan dược thượng phẩm có thể gia tăng tu vi thật ra còn miễn cưỡng, phỏng chừng là Âu Dương Bác Duyên đưa, lưu lại có một chút tác dụng, một ngàn viên Chân Nguyên thạch, không nhiều không ít, có chút ít còn hơn không.
Sau khi Lâm Minh cầm lấy mấy mai ngọc giản kia, tùy tiện nhìn lướt qua, Lâm Minh lập tức sửng sốt, ân? Rồi lại có một tấm ngọc giản bí pháp phụ trợ địa giai trung phẩm?
Mà một ít bí pháp truyền lưu ra ngoài, sẽ có bình định đẳng cấp, một bộ ngọc giản công pháp địa giai trung phẩm, giá trị tương đương bảo khí địa giai trung phẩm đỉnh cao.
Lúc trước Phấn Thân Toái Cốt quyền của Lâm Minh chỉ là võ kỹ địa giai không trọn vẹn, nhưng nó liên quan đến nguyên lý bí pháp phụ trợ đã tương đối tinh thâm. Tuy rằng địa giai trung phẩm giá trị thấp một chút, nhưng đổi hai viên Nhập Thiên đan cũng dư dả.
– Bích Lạc này, là muốn đạt tới Hậu Thiên đỉnh phong rồi dùng bộ bí pháp này đổi hai viên Nhập Thiên đan, đột phá Tiên Thiên! Dã tâm thật lớn.
Lâm Minh không nghĩ tới Bích Lạc giấu sâu như vậy, tư tàng thứ quý báu như thế.
Lâm Minh nhìn lướt qua nội dung công pháp, trong lòng lập tức đại động, đây là một bộ phương pháp dịch dung ẩn nấp.
Chẳng trách phương pháp Bích Lạc dịch dung ẩn nấp xuất sắc như thế!