Giang Ninh lắc đầu.
Hắn thật sự không biết, đối với hắn thì tiền chẳng có ý nghĩa gì. Hắn chưa bao giờ động tới tiền, cũng không có hứng thú với tiền.
“Sao anh có thể không biết được?”
Lâm Vũ Chân hừ một tiếng, cố ý nói: “Có phải anh sợ em mê tiền của anh đúng không?”
“Anh ước gì em có thể mê tiền của anh đấy”
Giang Ninh cười một tiếng, nắm tay của Lâm Vũ Chân, kéo cô vào lòng, Lâm Vũ Chân sợ đến mức mặt lập tức đỏ bừng lên, vội vàng liếc nhìn cửa văn phòng.
Cũng may, đóng rồi.
“Anh cũng không biết mình có bao nhiêu tiền, nói chung chắc là đủ dùng”
Giang Ninh nghiêm túc nói.
Hắn không nói, chỉ cần hắn muốn, các ngân hàng lớn trên thế giới đều sẽ chủ động đưa tiền tới tay Giang Ninh!
Lâm Vũ Chân ồ một tiếng, lúc này mới gật đầu, nghĩ thầm Giang Ninh nhiều tiền như vậy, nhưng đều là của hắn, cũng chẳng liên quan tới mình. Cô thèm vào mà nhớ thương tiền của Giang Ninh.
Cô muốn tự mình cố gắng, muốn tự mình phấn đấu, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày vượt qua Giang Ninh!
Giang Ninh không để ý nhiều như vậy, lúc này Lâm Vũ Chân có thể ngồi trong lòng mình, cô nhóc này còn chưa kịp phản ứng đâu.
Hắn nghĩ, mình có nên lại nếm thử vị của kem không nhỉ.
“Cốc cốc cốc!”
Đột nhiên, cửa văn phòng bị người ta gõ, nghe có vẻ gấp gáp và căng thẳng.
Lâm Vũ Chân “A” một tiếng, hoảng loạn tránh khỏi lồng ngực của Giang Ninh, vội vàng chỉnh lại làn váy của mình, sắc mặt không nhịn được đã đỏ lên.
Trong lòng Giang Ninh thầm mắng một tiếng, tên khốn kiếp nào phá hỏng bầu không khí vậy?
“Ai, ai vậy?”
“Tổng giám đốc Lâm, anh Ninh! Có người tới gây sự!”
Cửa bị mở ra, Tiểu Triệu đã thò đầu vào với vẻ mặt sốt ruột: “Bảo vệ của chúng ta đều bị người ta đánh rồi!”
Loảng xoảng.
Cửa lớn bên ngoài bị người ta trực tiếp đá văng, thủy tinh trên cửa còn vỡ rơi đầy đất.
“Âm!”
“Âm!”
Hai người bảo vệ đứng ở cửa kêu lên một tiếng thảm thiết, bay thẳng tới, ngã trên mặt đất không đứng dậy nổi.
Hai người tới đều cao gần hai mét, toàn thân cơ bắp.
cuồn cuộn, thoạt nhìn đầy sức mạnh khiến người ta khiếp sợ.
Da bọn họ ngăm đen, trông cứng rắn như sắt thép.
Đặc biệt là đôi mắt âm u lạnh lẽo, độc ác, nhìn không có chút cảm xúc nào!