Ở một hướng khác, có thêm vài tia sét đỏ xuất hiện rồi tập hợp lại, từ từ hình thành một dây roi dài.
Cánh tay to lớn nắm chặt dây roi dài màu đỏ, quất thật mạnh vào Bách Hoa tiên tử.
Ầm!
Bách Hoa tiên tử tránh ra kịp lúc, chỗ trên mặt đất bị roi lôi điện đánh trúng tạo thành một vết nứt thật sâu, còn Bách Hoa tiên tử thì cứ bay qua lượn lại không ngừng trong di tích, giống như cánh bướm vờn hoa. Bởi vì khi dây roi lôi điện vung vẩy, có vô số tia sét đỏ mỏng manh tản ra bốn phương tám hướng. Những tia sét này tuy rất nhỏ, nhưng lại có uy lực có thể hủy đi thần hồn. Bất kể là ai, chỉ cần dính trúng một chút thôi, cơ thể sẽ bị hủy ngay tức khắc.
Tia sét đầy trời chưa tan hết, roi thứ hai đã quất xuống. Bách Hoa tiên tử nhảy lên, né tránh khỏi dây roi lôi điện lần thứ hai.
Một roi này vụt xuống, lại vung ra thêm rất nhiều tia sét. Tia sét nhanh chóng tản ra, hóa thành những đốm sáng nhỏ rải dày đặc khắp bốn phía, không theo một quy tắc nào.
Các tia sét nhỏ từ Diệt Hồn Thần Lôi nằm rải rác trên khắp mặt sân. Nếu dính phải cái thứ như vậy, tu sĩ sẽ biến thành tro bụi ngay lập tức.
Sợi roi điện từ rút lại, còn Bách Hoa tiên tử đang không ngừng tránh né đống tia sét kia.
Bây giờ tạm thời nàng chỉ tránh né, chứ không có ý định xuất thủ, bởi Thiên kiếp chỉ vừa mới bắt đầu, tuy lực lượng Quy Tàng dùng rất tốt, nhưng tốt nhất vẫn nên chừa lại.
Roi thứ ba quất xuống ngay sau đó, tia sét khổng lồ tập trung đánh vào Bách Hoa tiên tử. Tia sét này kết hợp cùng đống tia sét nhỏ chưa tan hết trên sân trước đó, khiến Bách Hoa tiên tử ngay cả khe hở để lách cũng không có.
Trong tình thế nguy cấp như vậy, nàng chỉ nhẹ nhàng chắp hai bàn tay lại với nhau, nhanh chóng tạo thành một pháp ấn. Một xon rồng vàng lập tức xuất hiện, hút hết toàn bộ tia sét vào trong nó, nhưng con rồng này chẳng chống đỡ được bao lâu đã bị tia sét phá hủy. Tuy nhiên, nhờ nó chặn lại một roi vừa rồi, nên đống tia sét trong sân giảm bớt rất nhiều; lúc này Bách Hoa tiên tử đã có khe hở để né tránh.
Nàng ung dung xuyên tới xuyên lui trong đống tia sét, tránh né dây roi Thần Lôi.
Sau khi dây roi Thần Lôi liên tục công kích mà vẫn không làm gì được Bách Hoa tiên tử, nó liền ngừng lại trong không trung.
Những tia sáng đỏ lấp lóe xuất hiện trong đám mây thiên kiếp, sau đó ngày càng có nhiều những tia sét lấp lánh lơ lửng trong không trung, những tia sét đó lại tiếp tục hợp lại thành hình cánh tay nắm chặt lấy dây roi lôi điện cũng mới vừa hiện hình. Chỉ một thoáng sau, chín bàn tay sét nắm chặt lấy chín sợi dây roi sét đồng loạt quất vào Bách Hoa tiên tử!
Cố Thanh Sơn nhìn thấy tình cảnh này, trái tim giống như bị ai đó bóp nghẹt…
– ——-
Ở một nơi khác trong thế giới Thần Võ.
Trên một đỉnh núi nào đó, sáu tên tu sĩ Phong Thánh khoanh chân ngồi đối mặt nhau thành một vòng tròn, nhưng bỗng nhiên bọn họ lại mở mắt ra cùng một lúc.
“Quả thật là thiên kiếp.” Một người nói.
“Ừm, ta cảm thấy đây hẳn là Diệt Hồn Thần Lôi.” Người khác nói.
“Uy lực cỡ này chắc hẳn là thiên kiếp của Thần Chiếu.” Lại một người khác trong đó nói.
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau rồi đồng loạt gật đầu.
“Hai vị Tôn giả không có ở đây, nàng ta quả nhiên lén lút đi độ kiếp.” Một người cười nói.
“Không cần phải nhiều lời làm chi, nếu cá đã cắn câu thì chúng ta mau mau thông báo cho hai vị Tôn giả phụ trách việc này thôi.” Người có vẻ là kẻ cầm đầu lên tiếng. Gã đứng lên rồi lấy ra một đĩa bát quái nho nhỏ, dùng linh lực kích hoạt một lá bùa trên đó.
Mặc dù là truyền đi giữa hai thế giới, nhưng chỉ là một tấm bùa nho nhỏ, vậy nên cái giá phải trả khi làm việc này cũng coi như là tiếp nhận được.
Gã suy tư một hồi, lại ra lệnh: “Các ngươi dẫn người men theo phương hướng Thiên kiếp xuất hiện, đi vây giết cô gái kia trước.”
Mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau, sau đó một người nói lên nghi hoặc trong lòng: “Không phải cấp trên đã nói là Tôn giả muốn tự tay giết cô gái kia à, hình như ngài không cho phép chúng ta tự ý làm việc này.”
“Tất cả các ngươi đúng là không có đầu óc! Nếu các ngươi có thể giết chết nàng ta, vậy đó chính là công trạng của các ngươi, mà như vậy cũng đỡ phải phiền đến Tôn giả tự mình động thủ. Chuyện một mũi tên bắn chết hai con nhạn như vậy, cớ gì không làm?”
“Đúng vậy.”
“Quả thật như vậy.”
“Chúng ta đi thôi.”
Năm tên tu sĩ Phong Thánh thoải mái nghe theo lời gã ta, cùng chắp tay nhận lệnh.
– ——-
Quay lại trong hang động, Bách Hoa tiên tử nhìn chín bàn tay Thần Lôi trên trời, chỉ mỉm cười nói: “Như hiện giờ mới có ý nghĩa chứ.”