– Ừm, ta sẽ chuyển lời cho phụ thân.
Miêu Nghị:
– Đại ca muốn biết tin tức về phương diện nào?
Khấu Tranh:
– Giám sát hữu bộ dường nhự đã tra ra nội tình ba nhân vật trọng yếu, thần muốn biết nhất định phải nhanh!
Kỳ thực Miêu Nghị đã nắm giữ tình hình bên kia, có điều vẫn không vội vã nói ra, mà chỉ đảm bảo một câu:
– Được, vậy ta sẽ hỏi một chút, đại ca chờ tin tức của ta.
Sau khi thu tinh linh lại, Miêu Nghị kể tình hình đại khái cho Vân Tri Thu và Dương Triệu Thanh.
Vân Tri Thu cau mày nói:
– Lời hứa hẹn miệng như vậy có thể tin tưởng sao?
Lại nói vạn nhất phía bên kia quay đầu để lộ tin tức ngươi lộ chuyện cho Thanh Chủ biết thì sao bây giờ? Việc này liên quan tới Bất hủ mộc, liệu có thể chọc giận Thanh Chủ hay không?
Miêu Nghị:
– Bằng thế lực của ta hiện giờ, chuyện không có chứng cứ ai cũng không vu oan tới được đầu ta, ta cũng không phải là ngồi không, không xuất động vài trăm triệu nhân mã ai dám dễ dàng đụng tới ta? Thanh Chủ cho dù muốn bắt ta, muốn đánh cũng phải suy tính tổn thất tạo thành có đáng giá hay không, vì lẽ đó nói cho hắn cũng không tạo thành tổn thất gì với ta cả. Khấu Lăng Hư không cần thiết tiết lộ bí mật không hề có lợi với hắn chút nào này, trái lại còn ảnh hưởng tới danh dự, nếu làm như vậy sau này còn ai dám tiết lộ bí mật cho hắn biết? Làm vậy chỉ là được không bù nổi mất mà thôi. Còn lời của hắn có thể tin hay không, đạt tới mức độ của ta, tranh đoạt thế lực và lợi ích đã không phải chuyện cá nhân, dùng ân tình có thể nói, lời của hắn căn bản không tồn tại chuyện tin được hay không, cần phải xem thế cuộc phát triển như nào, thế cuộc có lợi cho ta lời nói của hắn đương nhiên có thể tin, bất lợi cho ta, vậy lời này không thể tin.
Nghĩ tới phía bên Khấu Lăng Hư đang âm thầm điều động nhân mã tấn công bên này.
Vân Tri Thu tức giận nói:
– Tiện nghi cho lão tặc này!
Miêu Nghị cười nói:
– Phu nhân chớ giận, tin tức tiết lộ cho họ cũng không có gì, ngược lại chúng ta không tham dự, để chúng chó cắn chó, đánh nhau một mất một còn vậy chẳng phải là ngày càng không có tinh lực tới đối phó ta sao?
Vân Tri Thuyên lặng gật đầu.
Miêu Nghị sau khi giả bộ liên hệ liên lạc lại với Khấu Tranh:
– Đại ca đoán không sai. Giám sát hữu bộ đã tra ra ba nhân vật quan trọng, là ba người phụ nữ, lần lượt gọi là Thường Hồng Mai, Trác Tương Liên, Đoạn Ái Nhi, là sư tỷ muội đồng môn, đều là đệ tử Thiên Cốc môn ở tinh vực gần đó…
Khấu Tranh lắng nghe tinh linh truyền tin, cầm giấy ngọc ghi chép những điều quan trọng. Sau khi liên hệ xong lập tức đưa giây ngọc cho Khấu Lăng Hư.
Khấu Lăng Hư sau khi nhận lấy xem xong, đứng dậy, đưa giấy ngọc cho Đường Hạc Niên:
– Lập tức điều động nhân thủ, cần phải giành quyền khống chế người Thiên Cốc môn!
Thiên Ông phủ đệ, Cấm viên, dưới đại thụ chọc trời, Vệ Xu cũng đang cấp báo tình hình Thiên Cốc môn với Hạ Hầu Lệnh.
Tốc độ nhận được tin tức ở bên này không chậm hơn Miêu Nghị là bao, từ Giám sát hữu bộ thuyên chuyển sang bên Quần Anh hội, bởi vì hiện trường phối hợp Giám sát hữu bộ chẳng những có nhân thủ Thiên Nhai mà còn có cả nhân thủ Quần Anh hội, thậm chí người Cận Vệ quân được điều động cũng truyền tin tới, tin tức từ mọi phương diện, rõ ràng, toàn diện, phong phú hơn tin tức Miêu Nghị nắm giữ.
Hạ Hầu Lệnh kinh ngạc nói:
– Quân Cận Vệ cũng có người của chúng ta? Đây là lần đầu hắn nắm giữ hướng đi của quân Cận Vệ rõ ràng như vậy.
Vệ Xu:
– Không rõ lắm, tin tức do bên Cửu gia cung cấp, trùng khớp với tin tức bên Quần Anh hội cung cấp, chính là Thiên Cốc môn.
Hạ Hầu Lệnh vỗ tay hét một tiếng:
– Được! Lập tức tập trung người tới đó. Mặt khác nói cho lão Cửu biết thứ có thể cướp được, dưới tình hình cần thiết, không tiếc bại lộ người quân Cận Vệ!
Hắn ý thức được người biết rõ ràng hướng đi bí mật của quân Cận Vệ, cấp bậc trong quân hẳn là không thấp.