Ngoài ra, con đường trở về đông của đế quốc Bỵzantium đều đã bị người Ả Rập phong tỏa, Đại Thực còn cho lập tỉnh Amenia phía bắc, chắn hết đường đi về phía đông của Bái Chiếm Đình. Chính vì thế người Byzantium muốn đi về phương đông chỉ còn cách đón tàu đến bán đảo Crimean bên kia Biển Đen. sau đo vòng đường xa đến phương đông. Cũng vì lý do này mà người Bỵzantium phải ý lại vào mậu dịch chuyển khẩu của người Ả Rập. tơ tằm tinh xảo cùng đồ sứ phương đông trên thị trường Byzantium được bán với giá trên trời, nhưng lợi nhuận đều bị người Ả Rập lấy đi hết.
Nhưng giờ xuất binh với Armenia vẫn chưa phù hợp, Congtanting đời thứ năm liền cho tập kết vài trăm chiến hạm tại đảo Rhodes. hắn muốn nhất cử đánh chiếm đảo Cyprus. nhưng mặt khác, hắn vẫn lo lắng, binh lực hùng mạnh của đế quốc A Bạch Tư khiến hắn không đủ tự tin. Hắn cũng nghĩ đến việc hợp tác quân sự với người phương đông, nhưng hắn cũng hoài nghi thực lực quân sự của người phương đông có thật sự hùng mạnh như truyền thuyết không. Cuối cùng hắn bèn sai con gái của mình làm quan sát viên ngoài sứ đoàn đến An Tây để thị sát thực lực quân Đường.
Nơi hội đàm là phòng hội nghị nhỏ của Chính sự đường, trong đấy được đặt một chiếc bàn hình elip to tướng, bốn phía còn được xếp một dãy ghế. có thể dung nạp chừng năm mươi người cùng dự.
Nhưng buổi họp hôm nay không phải bàn về vấn đề hợp tác quân sự giữa Byzantium và An Tây, mà chỉ thương lượng về hợp tác mậu dịch của song phương, đại loại như tiền tệ, tiền thuế, địa điểm giao dịch v.v. Trong mấy trăm năm qua, mậu dịch của Trung Nguyên và Byzantium đế quốc đều thông qua lái buôn Túc Đại, thông qua con đường tơ lụa. vận chuyển phần lớn hàng hóa của phương đông về đế quốc Bái Chiếm Đình.
Nhưng lần này, vương triều Đại Đường lần đầu tiên tiến hành mậu dịch trực tiếp với Bái Chiếm Đình, mậu dịch hai nước sẽ bước sang một thiên sử mới.
Cửa lớn phòng hội nghị vừa mở, vài quan viên An Tây dẫn sứ giả đế quốc Byzantium đi vào phòng hội nghị. Trên thực tế. trong những tháng ngày Lý Khánh An chưa kịp trở về, những quan viên chính vụ cao cấp nhất của An Tây, An Tây đô hộ phủ trưởng sứ Vương Xương Linh đã tiến hành thảo luận vài lần cùng Joseph. về mặt cơ bản song phương đều đã phần đến đi đến nhất trí. chỉ đợi mỗi Lý Khánh An về xác định cuối cùng.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Khánh An gặp Joseph. nghe nói hắn chính là em trai ruột của hoàng đế Bái Chiếm Đình, nó khiến Lý Khánh An không khỏi nhớ đến một hoàng đệ khác – hoàng đệ Mạn Tô Nhĩ của đế quốc A Bạch Tư. Hắn không khỏi lén làm cuộc so sánh quái ác trong đầu giữa hai người này, Mạn Tô Nhĩ anh minh quả quyết, trên các việc nhỏ hắn chẳng bao giờ so do, và cũng nhất ngôn cửu đỉnh khiến việc trao đổi tù binh và lương thực của song phương thuận lợi không xảy ra sự cố nào, cũng vì thế mà Lý Khánh An thấy Mạn Tô Nhĩ này có phong thái của kẻ đế vương.
Còn Byzantium hoàng đệ trước mặt này lại gầy gầy nhưng chắc khỏe, dáng đứng thẳng tắp, mặt mày không một nụ cười, tư thế tao nhã. không khó nhận ra đây chính là một quý tộc được giáo dục nghiêm khắc. Lý Khánh An lúc sáng sớm có nghe Bùi Du nói. Joseph trong một tháng ở Toái Hiệp này. mỗi ngày cơ hồ đều cứng nhắc như một cỗ máy. Hắn chưa từng ra khỏi Quý tân quán một bước, mà giờ Lý Khánh An còn quan sát được một chi tiết. Joseph là người chỉ biết đi theo một đường thẳng tắp, chỉ vỏn vẹn hai mươi bước, hắn cứ đi theo đúng một đường thẳng của gạch, hoàn toàn không đi chệch một phân, thậm chí mỗi bước đi đều chuẩn xác vô cùng.
Lý Khánh An lập tức có thể rút ra kết luận, đây quả là một sứ giả cứng nhắc. Trên người trên Joseph này hắn đừng mong có được thu hoạch ngoài dự kiến nào, cũng có nghĩa là tên này sẽ không bàn bất kỳ sự tình nào không liên quan đến việc mậu dịch.
Ánh mắt Lý Khánh An không khỏi nhìn về phía công chúa Irony đằng sau Joseph. Nàng giờ đã hoàn toàn khác hẳn với cô gái hung hăng lúc sáng đã dùng cung tên chỉ vào hắn đòi giết hắn. giờ trông nàng phảng phất như trở thành một người khác, sắc mặt nghiêm túc, ánh mắt yên tĩnh, từng bước đi đều duyên dáng mà đoan trang.
Nàng lúc này bận một chiếc váy dài màu hoàng kim. khoát bên ngoài là một chiếc áo choàng màu trắng toát. Chiếc váy dài kín đáo đã che gọn lại thân hình mỹ miều của nàng, nó được may bằng vải gấm diễm lệ. Đây mới là trang phục cung đình Bái Chiếm Đình. Hắn bỗng chốc lại nhớ lúc đã gặp nàng tại thành Đát La Tư. Lúc ấy nàng mặt chiếc váy hở ngực, để lõa lồ cả một vùng da thịt ra ngoài. Nghĩ thế hắn không khỏi phì cười. Hắn nhớ có một câu danh ngôn từng nói thế này: Phụ nữ là diễn viên trời phú. xem ra nàng công chúa này cũng rất am tường trong việc đóng giả các vai diễn khác nhau.
Nụ cười hơi ám muội trên mặt Lý Khánh An vừa trùng hợp thế nào lại bị Irony nhìn thấy, nàng nhớ lại lúc sáng đã bị Lý Khánh An chơi khăm, lửa giận trong lòng lại bắt đầu sôi sục. tay nàng bất giác nắm lại thành đấm. nhưng lúc này Lý Khánh An lại nhìn nàng cười cười, và cũng hơi nắm bàn tay lại.
Irony hừ một tiếng quay phắt đầu đi chỗ khác. Lúc này, Joseph mới đi lên phía trước thi một lễ đúng tiêu chuẩn với Lý Khánh An. “Đặc sứ Byzantium hoàng triều tham kiến An Tây đại tướng quân.”
Lý Khánh An cười cười đáp lễ: “Để đặc sứ phải đợi một tháng này, hôm qua ta mới vừa về đến. thật sự quá có lỗi!”
“Đại tướng quân từ vạn dặm xa trở về cũng đủ thấy được ngươi xem trọng đế quốc Byzantium ta thế nào, hi vọng chúng ta có thể thuận lợi đi đến thỏa hiệp.”
Joseph lại giới thiệu Irony tiếp với Lý Khánh An: “Đây là công chúa Irony, nàng là trưởng nữ của hoàng đế điện hạ chúng tôi!”
Irony cũng thùy mị kéo váy áo lên hành lễ với Lý Khánh An. thấy thế hắn vội hồi lễ: “Hóa ra là công chúa điện hạ. quả thật thất kính!”
Irony cười cười gật đầu nhưng không nói một lời nào. Nàng đang cố kiềm nén mình, sợ mình mà mở miệng nhất định sẽ làm đế quốc Byzantium mất mặt.
Lúc này, Vương Xương Linh mới cười nói: “Nếu mọi người đều đã đến đông đủ. xin mọi mọi người thượng tọa thôi!”
Chỗ ngồi đã được an bài xong, song phương cùng vào chỗ. Do đối phương chỉ có ba người, phía An Tây cũng chỉ có ba người ngồi cùng, gồm Lý Khánh An. Vương Xương Linh cùng sầm Sâm. những người còn lại đều ngồi phía sau. Lúc này Lý Khánh An mới phát hiện một điểm kỳ quái, đó là chỗ ngồi của ba người đối phương.
Đáng lý, trong lần đàm phán lần này chỉ yếu liên quan đến vấn đề mậu dịch. Địa vị của công chúa Irony tuy cao nhất, nhưng nàng lại không thuộc thành viên chính thức của sứ đoàn, nên chỗ ngồi của nàng nên được sắp ở đằng sau mới đúng. An Tây còn chuyên an bài bàn quý khách cho riêng nàng, hoặc không có thể ngồi ở vị trí thứ ba để ngồi cạnh lắng nghe cũng được, nhưng đằng này chỗ ngồi của Irony lại là chỗ thứ hai, phó sứ Lôi Thiết Nhĩ (*Rachel) lại bị xếp ngồi vào vị trí thứ ba. Đây quả thật khiến người ta không ngờ đến. người Joseph nghiêm khắc cứng nhắc tuyệt không thể mắc một sai lầm mang tính lễ tiết này.
Lý Khánh An không khỏi lại nhìn nhìn danh sách sứ đoàn của đối phương ở trước mắt. quả thật không có tên của Irony, vậy vì sao này lại ngồi vào vị trí thứ hai của sử đoàn? Lúc này, trong lòng Lý Khánh An bỗng hiểu ra. không lẽ nào Irony đang phải mang trên mình một nhiệm vụ sứ thần khác?
Ngoài mậu dịch ra. không lẽ Byzantium còn có mục đích khác ư? Lý Khánh An không khỏi nhớ lại lá thư mình viết cho hoàng đế đối phương. Trong thư hắn đã đề xuất rõ việc liên minh quân sự song phương, cùng đối phó Đại Thực.hắn tin rằng hoàng đế Byzantium cũng có suy xét lại lời đề nghị này. chỉ cần họ có thu thập tình báo chắc đều biết rõ khả năng áp chế người Đại Thực của quân An Tây, có thể nói đây là một lời đề nghị đầy sức hấp dẫn, cả song phương đều có thể hưởng lợi từ đấy, không có xung đột, mà chỉ sự phối hợp trời sinh.
Đương nhiên. Byzantium cũng có thể đến Trường An để thảo luận về khả năng hợp tác, nhưng trên thực tế bọn họ lại chẳng đến Trường An, mà đến An Tây. Lúc này Lý Khánh An cũng đoán được vài phân, dù cho hắn không biết nhiệm vụ mang trên người công chúa Irony có phải là hợp tác song phương không, nhưng có một điểm hắn dám khẳng định, công chúa đến An Tây chắc chắn không phải đơn giản là đến du ngoạn.
Nghĩ thông điểm này Lý Khánh An cũng bắt đầu chuyển sự chú ý của mình lên người Irony, nhất cử nhất động, thậm chí là một ánh mắt của nàng cũng không thoát khỏi sự quan sát của hắn.
Tuy gọi là đàm phán nhưng trên thực tế quan điểm chung song phương phần lớn đều đã có sự đồng tình chun. Vương Xương Linh còn đặc biệt đi nghênh đón Lý Khánh An. trên đường đi hắn đã báo cáo tình hình hội đàm của hắn cùng Joseph. song phương đều đồng ý dùng thành Đát La Tư và phía bắc Itil (*Y Đế Nhĩ) thành để làm trạm mậu dịch trung chuyển của song phương, thuế suất thống nhất dùng thuế suất thấp ba mươi thuế một. áp thuế theo giá giao dịch thành công. Dù là mậu dịch công hay mậu dịch của dân đều áp dụng cùng một thuế suất. Song phương ước định quân đội mỗi bên có trách nhiệm duy trì an toàn cho tuyến đường mậu dịch trong cảnh nội mỗi bên.
[(*) Itil Y Đế Nhĩ: nay là Astrakhan, là một thành phố của Nga, ở phần trên của châu thổ sông Volga và thuộc tỉnh Astrakhan Oblast. Astrakhan nằm trên 11 hòn đảo của vùng đất thấp Caspian, ở phần trên của châu thổ sông Volga. nga. Phần chính của thành phố nằm trên bờ trái của sông Volga. còn bờ phải chiếm khoảng 20% cư dân của thành phố. cả hai phần của thành phố được nối bởi hai cây cầu trên sông Volga. Tổng diện tích của thành phố khoảng 500 km2. Thành phố này trải dài 22 km dọc theo sông Volga.]
Phần lớn điều khoản đều đã có cách nhìn chung, nhưng về mặt tiền tệ sử dụng, hai bên vẫn còn chút chưa đồng tình nha. Tiền tệ của Byzantium là tiền vàng Solid. và cũng có tiền bạc. tiền đông, nhưng hiện nay vẫn lưu thông tiền vàng là chính. Byzantium lập quốc nhờ mậu dịch, tiền tệ cũng nó rất ư là mạnh, châu Âu suốt vài thế kỷ đều dựa vào tiền tệ của nó lưu thông, thậm chí việc mậu dịch với Đại Thực cũng dùng tiền vàng Solid.
Còn tiền tệ của An Tây tất nhiên là tiền động, và cũng có lưu thông tiền Dinar bạc của Đại Thực, nhưng bắt đầu từ nửa đầu năm sau của năm ngoái, tiền bạc An Tây lưu hành thành công, đã bắt đầu được lưu thông đầu tiên tại An Tây. Trọng lượng tiêu chuẩn của tiền đồng An Tây là một lượng, chính phần bạc một phần đồng, được tạo hình khá tinh xảo, và khi thổi còn có tiếng ung ung rõ kêu. Nó vừa phát hành đã được các thương nhân ưa thích, sứ đoàn Byzantium cũng đã được kiểm chứng loại tiền bạc này, và đồng ý cho nó làm tiền tệ giao dịch.
Nhưng quan trọng là ở chỗ tỷ giá, cũng chính là tỷ giá tra đổi ngoại tệ như đời sau.Đương nhiên tỷ giá Đại Đường không phức tạp như hậu thế. nó vẫn rất đơn giản và thô sơ. Một đồng tiền vàng Solid trị giá bao nhiêu tiền bạc? Trọng lượng một tiền vàng Solid còn thiếu chút mới đến một chỉ vàng, thiếu một như thế thì An Tây cũng chẳng tính toán làm gì; cứ tính là một chỉ.
Nhưng vấn đề chính là ở đây, sứ đoàn Byzantium cứ kiên quyết dùng mười đồng tiền vàng để đổi lấy mười hai đồng tiền bạc của An Tây, cũng có nghĩa đổi theo tỷ lệ 1: 1.2.nhưng phía An Tây lại không đồng ý, vì như thế sẽ rất dễ bị bọn lái thương cơ hội nắm được sơ hở.
Hiện nay chỉ đợi Lý Khánh An đến đàm phán sau cùng. Lý Khánh An cũng đã từ miệng Vương Xương Linh biết được khúc mắc của hai bên. Kỳ thực trong lòng hắn biết rõ, bọn thương nhân chẳng ai chịu thiệt thời, dù bản thân hắn biết tính toán đi chăng nữa. nhưng nghĩ đến mâu dịch hai nước lâu dài sau này, tỷ giá này nhất định phải được định rõ ràng. hơn nữa lượng mậu dịch hai nước rất lớn. sự chênh lệch hai đồng tiền bạc này đủ ăn hết lợi nhuận của phía Đại Đường.
Lý Khánh An mỉm cười nói: “Vàng và bạc của triều đình Đại Đường tỷ giá là 1:10, như ta biết. Đại Thực cũng chỉ như thế.”
Lúc này, Lý Diễn Thị bách chi sứ chủ quản mậu dịch An Tây dùng tiếng Hán khẽ nói với Lý Khánh An: “Ty chức vừa từ lái buôn người Túc Đặc thăm dò được tin. Byzantium cùng chỉ là ti lệ 1: 10.”
Lý Khánh An gật gật đầu. lại tiếp tục nói: “Vàng bạc của quý quốc tỉ giá cũng chỉ có 1:10, vậy ta không hiểu vì sao khi vào tay sử đoàn quý quốc, thì lại trở thành là 1:12, đây là lẽ gì đây? ”
Joseph cũng đã suy xét vấn đề này rất lâu.Trước lúc đến An Tây, hắn không biết An Tây có tiền bạc, hắn không thể chấp nhận tiền đồng của Đại Đường, liền chuẩn bị toàn bộ đều dùng tiền vàng của họ để làm tiền tệ mậu dịch duy nhất. Nhưng giờ An Tây kiên quyết dùng tiền bạc An Tây, hắn cũng suy xét kỹ càng, hàm lượng bạc của tiền bạc đủ lượng.hắn có thể chấp nhận, nên cuối cùng quyết định dùng tỷ giá 10:12, cũng có nghĩa là mười tiền vàng Solid đổi lấy mười hai tiền bạc An Tây.
“Đại tướng quân, tiền vàng Byzantium bọn ta đã có lịch sử mấy ngàn năm nay, đều là thuần vàng, uy tín vững chắc, còn tiền bạc của quý quốc năm ngoái mới bắt đầu lưu thông. Theo như ta được biết, đây còn không phải là tiền tệ của hoàng triều Đại Đường, chỉ là tiền tệ địa phương An Tây các ngươi. giữa hai tiền tệ này có sự chênh lệch về uy tín. nên ta nghĩ tiền vàng Solid càng đáng giá hơn một chút tại đây. về điểm này ta tuyệt không thể thay đổi. chúng ta giờ chỉ tìm ra phương án chiết trung, chứ ta sẽ không nhượng bộ. ”
Lý Khánh An không khỏi gật gật đầu với cách nghĩ của Joseph. giá trị uy tín. tên Joseph lại còn xét cả giá trị uy tín vào, quả thật không đa giản, có điều dù thế đi chăng nữa hắn cũng không thể nhượng bộ.
Hắn cười cười nói: “Ngài Joseph là một người cố chấp không chịu nhượng bộ, như ta cũng là người hay so đo, cũng không thể nhượng bộ. Ngài xem phải làm thế nào đây?”
Joseph nghĩ nghĩ một lúc nói: “Hay thế này nhé, ta sẽ đề xuất ra một phương chiết trung. An Tây các ngươi sẽ chết tạo ra một loại tiền tệ vàng. trọng lượng và độ thuần y như tiền vàng Solid của bên phía Bái Chiếm Đình, chúng ta sẽ dùng hai loại tiền vàng này làm tiền tệ trao đổi. tỷ giá 1:1
Kỳ thực đúc tiền vàng là phương án đã được Lý Khánh An xem xét vào thuở ban đầu khi để ra phương án tiền bạc và đồng, nhưng cuối cùng hắn lại bỏ qua tiền vàng mà chỉ chế tạo tiền bạc và đồng. Một mặt vì hắn sợ Trung Nguyên sẽ có người đúc tiền vàng giả, làm tôn hại đến uy túi của tiền vàng An Tây; mặt khác vì lượng vàng ở An Tây hiếm hơi, đúc tiền tệ không có ý nghĩa gì. nhưng hắn lại không nghĩ đến Byzantium lại có thể đưa yêu cầu cho An Tây đúc tiền vàng. Hắn làm sao có thể nhận lời được. Hắn thả dùng tiền vàng của Byzantium để giao dịch, dùng hàng hóa của mình để đổi lấy tiền vàng của họ còn hơn. Còn ở phái An Tây, hắn chỉ cần cấm tiền vàng Solid lưu thông, vậy bọn lái buôn cũng chỉ có thể đổi thành tiền bạc theo tỷ lệ 1:1 của phường quỹ, và để tiền vàng Solid trở thành ngoại tệ dự trữ của mình.
Tiền vàng Solid không phải tiền giấy hoa hòe hoa sói như tiền giấy, mà là từng cục vàng óng ánh. Lý Khánh An đồng ý dự trữ loại tiền tệ này.
Lý Khánh An lắc đầu đáp: “Đúc tiền tệ nhất định phải thông qua phê chuẩn của triều đình, bọn ta chỉ có thể đúc tiền bạc. ta không thể chấp nhận phương án giải quyết của ngươi, nhưng ta hi vọng An Tây và quý quốc có thể sớm bắt đầu tiến hành mậu dịch, ta nghĩ đây mới là vấn đề quan trọng nhất, nên nếu chúng ta thực sự không có được một kết luận chung, vậy ta có thể nhượng bộ, ta sẽ không dùng tiền bạc An Tây, chỉ dùng tiền Solid của quý quốc để làm tiền tệ duy nhất cho mậu dịch song phương.”
Hiện nay còn là một ngàn ba trăm năm trước, vật tư ít ỏi, Joseph vẫn chưa hiểu được mậu dịch nhập siêu sẽ dẫn đến vấn đề tiền tệ lưu thông thất thoát, hắn thấy Lý Khánh An nhượng bộ liền vui vẻ cười nói: “Vậy được, chúng ta xem như đã có được kết luận cuối cùng!”
Sau khi song phương đã đạt được thỏa thuận cuối cùng, tiếp theo đó sẽ do quan viên phía dưới của hai bên bắt đầu soạn thảo điều lệ hiệp ước. sau đó sẽ do Lý Khánh An và Joseph chính thức ký kết.
Nhưng Lý Khánh An thật sự quan tâm là hợp tác quân sự giữa hai bên. Hắn thấy Irony có phần thất thần, hiển nhiên là nàng không hứng thú với vấn đề mậu dịch, hắn bèn nhìn nàng cười nói: “Công chúa điện hạ. sáng sớm ngày mai ta sẽ đi thị sát quân đội, ta xin mời công chúa cùng đi với ta. không biết nàng có hứng thú không?”
Irony nở nụ cười đáp: “Ta rất nguyện ý, ta sẽ đợi ngươi đến.”
(*Thuyết minh tác giả: Bản đồ Bỵzantium của sách này xuất xứ từ tập bản đồ của Tiền Bá Tư. người Byzantmm kỳ thực tự xưng là người La Mã. Trong sách để tiện xưng hô, liền thống nhất gọi là Bái Chiếm Đình, còn một điều nữa là vàng và bạc của mỗi vùng mỗi khác, dù là trong Đại Đường cũng có lúc chênh lệch, trong sách cũng không đi sâu vào nói. Tiền vàng của Byzantium nặng khoản 4.25gram. gần bằng một chỉ vàng, còn việc trọng lượng một chỉ vàng của hồi xưa có bằng với bây giờ không thì tác giả cũng tạm không đi sâu vào suy xét.)
Buổi chiều. Độc Cô Minh Nguyệt đi tới trong viện tử của Vũ Y, gia đình đại hộ chính là tốt ở chỗ này, đó chính là phòng ốc rộng rãi, không giống với gia đình tiểu hộ, lấy một thê một thiếp, bình thường sinh sống dưới một mái nhà. ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cái giận giữ lại từ ngày thường chuyện phòng sự không công bằng. cái tức của sự tích lũy cũi gạo muối dầu. quanh năm suốt tháng quắc mắt nhìn trừng nhau như vậy, hoặc là nét mặt thì thuận mắt mày thấp dễ vâng lời. trong lòng lại sát khí đằng đằng, cuối cùng lại đợi đến lúc lợi ích chồng chéo khó xử mà nổ hết cả ra.
Còn cái hay của gia đình đại hộ chính là phòng ốc nhiều, thê thiếp có địa vị còn có thể một người một ngôi viện, mọi người bình thường không hề qua lại, mạnh ai người ấy sống, nhắm mắt làm ngơ, mâu thuẫn sâu sắc thì để ở trong lòng, nhưng trên nét mặt lại là vui vẻ hòa thuận, đầy vẻ hòa hài mỹ mãn. giống như Lý Khánh An đã làm cao đến quận vương, cũng chỉ có chính phi. trắc phi. thiên phi bốn người thê thiếp, tự nhiên là một người một ngôi viện, mâu thuẫn thê thiếp trong nhà cũng không đến nỗi gay gắt.
Chính thê Minh Nguyệt lòng rộng rãi độ lượng, lại biết làm người, vì vậy người bên dưới đều rất kính yêu nàng.
Vũ Y tuy có chút tính khí. nhưng xuất thân khá thấp, thân thế bi lương. trong nhà không có bối cảnh hậu thuẫn, mà Lý Khánh An lại rất ư yêu quý nàng. Minh Nguyệt cũng khá khoan dung nàng, suy bụng ta với bụng người, nàng cũng đã cam chịu số mệnh, không gây ra được mối loạn lớn gì.
Hai thiên phi lại càng không phải nói nữa. một đôi tỷ muội song sinh, từ nhỏ bị bán làm nô lệ, xuất thân thấp hèn. ban đầu cả thân tịch cũng không có, suýt nữa trở thành món đồ chơi của nam nhân, nếu không phải may mắn gặp được Lý Khánh An. vận mệnh của hai nàng chỉ tưởng tượng thôi cũng đủ biết.