Lúc này, một bóng người từ bên cạnh chiếc Toyota đi ra.
“Hắc hắc, Lưu Lỗi, mày không phải khác người thường hay sao? Tao thật muốn nhìn, xem người nhân bản lợi hại, hay người có dị năng lợi hại!”
“Lưu Khoa Sinh! Mày còn chưa chết ư!”
Tôi kinh ngạc nói, hóa ra lại là Lưu Khoa Sinh!
“Mày còn chưa có chết, thì tao chết thế nào được, tao muốn nhìn xem này chết như thế nào!”
Lưu Khoa Sinh gian trá cười nói.
“Chuyện này là thế nào!”
Tôi chỉ vào bốn hắc y nhân kia hỏi.
“Đây là người nhân bản, mày có thể gọi họ là người clone, hoặc là cương thi…, đều không sao cả, quan trọng là …, mày sẽ bị bọn họ giết chết! Ha ha ha ha!”
Lưu Khoa Sinh cuồng tiếu nói.
“Mày tin tưởng vào mấy người này có thể giết được tao?” Tôi nhìn bốn người phi nhân loại này hỏi.
“Không phải là tao có lòng tin, mà lúc nãy mày cũng thấy, xe hơi của mày là một ví dụ nhỏ!”
Lưu Khoa Sinh liều lĩnh nói:
“Cho dù bọn họ giết không được mày, nhưng mày cũng không giết được bọn họ!”
“Tại sao?”
Tôi hỏi.
“Bởi vì! Ha hả, mày nghe cho kỹ đây”
Lưu Khoa Sinh bỗng nhiên trầm giọng nói:
“Bởi vì bọn họ căn bản không có tính mạng!”
Không có có tính mạng? Ngày trước nhìn Lưu Khoa Sinh, thì hắn chỉ là chó săn cho Tư Đồ Lượng, đâu có thực lực gì đâu?
Hiện tại Tư Đồ Lượng đã bị Tư Đồ Đại Sơn giám thị, không thể nào ra ngoài gây chuyện… Chẳng lẽ Lưu Khoa Sinh đã tìm được ngọn núi khác để dựa rồi?
Nhưng mà tôi cũng không có thời gian mà quan tâm, Lưu Khoa Sinh chỉ vào mấy người nhân bản nói:
“Bọn mày cùng tiến lên, giết chết tiểu tử này!”
Bốn người nhân bản đánh tới tôi, có một người vung nắm đấm, tôi vội vàng né sang một bên, không đợi tôi kịp phản ứng, phía sau lưng đã dính một đòn nghiêm trọng. Mặc dù không thể tổn thương tới tôi, nhưng lại làm cho tôi vô cùng đau đớn!
Đang do dự, thì sườn phải lại trúng một quyền! Tốc độ của mấy người nhân bản này đúng là quá nhanh, hơn nữa phối hợp rất thuần thục.
Tôi vội vàng sử dụng dị năng làm cho thời gian chậm lại.
Tôi sử dụng thời cơ, đá vào bụng một người áo đen, nhưng bụng người này lại chỉ lõm vào, vẫn còn có thể công kích tôi, phải biết rằng lực lượng mà tôi sử dụng có thể đá tan cả sắt!
“Ha ha! Quên nói cho ngươi biết, bọn họ không có có sinh mạng, cho nên không sợ đau đớn!”
Lưu Khoa Sinh đắc ý nói nói.
Trong lòng tôi căng thẳng, không sợ đau đớn, nói cách khác, tôi có đánh bọn họ, thì họ cũng chẳng cảm giác được gì!
Sau hơn 10 chiêu, tôi vẫn chưa nghĩ được biện pháp gì, mấy người này bị tôi đánh trúng, lại tiếp tục chào hỏi tôi!
Tôi mặc dù không sợ bọn họ, nhưng mà loại đánh nhau kéo dài này làm tôi phiền loạn.
Bọn họ không có đại não, không có tư tưởng, tôi đoán là đánh gãy đầu họ thì họ vẫn công kích tôi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bởi vì trong chiến đấu, tôi phát hiện họ không phải dựa vào mắt để di chuyển, mà có một hệ thống nhận biết. Cho dù tôi có luồn tới phía sau của họ, nhưng họ cũng không cần phải quay lại, cũng có thể tiến hành công kích tôi.
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 330: Người nhân bản